Đám người kiến trúc Anh Lợi hiểu ý Điêu Nhất Phi, bọn họ xây nhà, ngày giao nhà thì sụp đổ, nếu điều tra không ai trốn thoát. Vậy chẳng bằng hủy chứng cứ, đây không phải lần đầu tiên bọn họ làm chuyện tương tự. Miễn xông vào trong được, bằng vào thủ đoạn của bọn họ dư sức phá hoại hiện trường. Không có cách chứng minh là lỗi của đội xây dựng là kiến trúc Anh Lợi không liên quan gì chuyện này. Không bàn cãi gì nữa, xông lên!
Chết tiệt, đây là các ngươi tự tìm!
Tô Mộc nhìn đội kiến trúc vung gậy sắt rầm rập xông lên, mắt mỗi người đỏ ngầu. Tô Mộc biết bọn họ liều mạng, trừ phi đánh gục cả đám, nếu không bọn họ sẽ như chó điên cắn mình.
Tô Mộc quay đầu dặn:
- Đậu Đậu hãy đứng ở đây đừng nhúc nhích, có tôi đây bọn họ không tổn thương cô được.
Tay phải Tô Mộc duỗi tới trước nhanh như chớp đẩy ngã một người, thuận tay cướp cây gậy sắt.
Trịnh Đậu Đậu không nhận tình, lạnh lùng nói:
- Lo bản thân cậu đi, tôi không cần cậu quan tâm.
Tô Mộc biết thân phận của Trịnh Đậu Đậu, hắn không nói nhiều, xoay người nghênh đón đám người lao tới.
Tô Mộc nói:
- Lão bí thư, Thường thôn trưởng, tôi sẽ không sao, tuyệt đối đừng mở cửa ra.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tô Mộc như mãnh hổ xuống núi lao vào bầy dê, người nào bị hắn đụng trúng thì không ai đứng vững được. Tất cả bị đánh gục trong giây lát và không đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700140/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.