Trịnh Đậu Đậu thu về tầm mắt nóng rực, xoay ly rượu, hỏi:
- Sao cậu biết khối tỉ ấn kia là hàng thật? Còn dám khẳng định hai thứ đó là một bộ? Cậu nên biết lỡ như là đồ giả, Tiểu Lý Tử mang về nhà sẽ mất mặt. Tiểu Lý Tử cũng thật là, nghe cậu bảo đó là hàng thật liền liều lĩnh mang về.
Tô Mộc tự tin nói:
- Tôi nói nó là hàng thật thì tuyệt đối không sai!
Tồn tại của Quan Bảng là vốn lớn nhất của Tô Mộc, hắn tự tin hơn bất cứ ai. Trịnh Đậu Đậu nói Lý Nhạc Thiên không tìm người giám định đã lấy ra, Tô Mộc nghe chơi rồi bỏ qua. Chuyện lớn như vậy Lý Nhạc Thiên thật sự không tìm người giám định sao?
Trịnh Đậu Đậu cười nói:
- Cậu rất tự tin.
Tô Mộc đương nhiên nói:
- Chuyện khác không dám nói, về giám định đồ cổ thì tôi rất tự tin.
Có một số việc có thể điệu thấp, nhưng ngươi không thể mãi mãi điệu thấp. Luôn điệu thấp là chuyện người yếu hèn làm. Vào lúc này Tô Mộc phải tự tin tuyệt đối để lấy được ấn tượng của Lý Nhạc Dân, có như thế mới xứng bữa tiệc rượu hôm nay.
Lý Nhạc Thiên hưng phấn nói:
- Đậu Đậu tỷ, không phải thổi phồng, Tô Mộc thật sự biết giám định đồ cổ. Đậu Đậu tỷ có mang theo mấy món đồ, hay để Tô Mộc xem qua?
Trịnh Đậu Đậu nghiền ngẫm hỏi:
- Có thể không?
Tô Mộc thản nhiên nói:
- Nếu Lý ca không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2700122/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.