Nằm trên xích đu ngày xưa, trong tay Niệm An là một cây quạt nhẹ nhàng dao động, Niệm An nhìn hoa bên cửa sổ đến mất hồn.Chợt cây quạt trong tay bị người khác đoạt đi, chỉ nghe thấy nói: “Em ở đây nổi cơn ghen sao?”
Không biết Lão Mộ xuất hiện bên cạnh từ lúc nào, dáng vẻ nhẹ nhàng cười.
Niệm An thẳng vai một chút: “Không có, lúc sáng ăn tào phớ mặn, không có thêm giấm.”
“Em ghen.” Lão Mộ cố chấp lặp lại một lần nữa, hơn nữa bắt đầu phe phẩy quạt, anh hơi dùng sức, gió từ quạt phát ra nóng một cách khó hiểu.
Niệm An lại cau mày: “Nhẹ một chút, gió lớn quá rồi.”
Lão Mộ bật cười thoải mái: “Quả nhiên là em ghen.”
Niệm An bình tĩnh đưa mắt nhìn anh một cái, sau đó chợt đẩy anh ra, “Anh có phiền không, đã nói là không ăn giấm, tự cho là vui vẻ lắm sao?”
Lão Mộ bị đẩy ngã xuống nền đất, anh ngồi luôn ở đó, ngẩng đầu cười nói: “Dáng vẻ này của em thật khó coi, thật ra thì Mộ Vân là một cô gái tốt, dần dần em sẽ phát hiện, cho nên đừng hận cô ấy, bây giờ cô ấy làm những chuyện này cũng không có ác ý.”
Nói xong Lão Mộ vươn tay về phía Niệm An, giống như muốn cô kéo anh lên, vẻ mặt cầu khẩn.
Người đàn ông này cố tình làm nũng như vậy? Là lo sợ mình không tha cho Mộ Vân?
Niệm An bình tĩnh vươn tay về phía anh, dùng lực kéo anh lên.
Lúc này nguyện ý vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ao-xoc-xech/3210275/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.