Bãi biển giữa trời, lửa trại dâng cao.Một nhóm bốn người, còn một người nữa vừa được xe cứu thương đưa đi sau một giờ đã vui vẻ trở về, chính là bạn trẻ Đông Phương Hiểu Vũ.Thằng nhóc này chính là một bông hoa tuyệt thế, là loại chết đi sống lại rất nhanh.
Năm người vây thành một vòng tròn, nghe tiếng sóng biển bên tai vang vọng, hưởng thụ sự náo nhiệt trong màn đêm yên tĩnh.
Đề nghị đốt lửa là Tình Tình nói ra, vất vả lắm mới tới bờ biển, sao có thể bỏ qua cảnh đẹp như vậy? Tiêu Thần đồng ý vô điều kiện, những người khác cũng không có ý kiến.
Chỉ là nghĩ đến Niệm An là phụ nữ có thai, cho nên đặc biệt chuẩn bị cho cô một túi thức ăn khá lớn không chứa dầu mỡ.
Ba người đàn ông chịu trách nhiệm nướng đồ, Đông Phương Hiểu Vũ chọn một xiên nấm, trên bếp nướng có than hồng, có mùi vị đặc biệt, nhìn tác phẩm của mình, cậu ta không hề do dự đưa tới: “Lão Mộ, vừa rồi thật không phải, tôi nhận lỗi với anh, anh ăn nấm đi, chúng ta giảng hòa, nếu không trong lòng tôi sẽ lo lắng, tôi nay ăn không ngon ngủ không yên, không biết chừng sẽ có khuynh hướng tự sát....”
Nói đi nói lại chính là việc này, dám bảo Lão Mộ ăn xiên nấm cháy khét này, thằng nhóc chết tiệt này, nói xin lỗi thôi cũng đặc biệt như vậy.Niệm An liếc cậu ta một cái, trước khi Lão Mộ kịp cầm, cô đưa tay đoạt lấy, sau đó cắn một miếng: “Vừa hay tôi thích ăn cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ao-xoc-xech/3210267/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.