Lúc Lão Bàng chạy tới, hai người phụ nữ vẫn đang say sưa đánh nhau, cuộc chiến vô cùng thảm thiết: chị Dư tóc tai xốc xếch, tay chân bị khống chế sau lưng, nằm trên mặt đất, miệng bị người kia bịt lại muốn gọi cũng không gọi được, Niệm An thì ngồi trên người chị ta, quần áo cũng nát bươm, nhưng sắc mặt Niệm An lại nghiêm nghị, đang giảng đạo đức cho chị Dư.
Lão Bàng quả thật không dám nhìn thẳng, anh bước lên kéo hai người ra, sau đó lúng túng gật đầu với Niệm An: “Chị dâu, anh Mộ ở bên kia, chị đi qua đó trước đi, chỗ này giao cho em, em tâm tình với chị gái đây một chút.”
Chị Dư vừa thoát khỏi bàn tay của người phụ nữ điên, giờ lại xuất hiện một tên đàn ông thô kệch, liền sợ hãi vội vàng bỏ chạy, đáng tiếc chưa chạy được bao xa đã bị Lão Bàng hai bước tiến đến xách cổ áo.Lão Bàng cười ha hả nói: “Chị gái, không cần làm ầm làm ĩ, Lão Bàng tôi chỉ muốn trò chuyện với chị một chút, không cần phải sợ hãi như vậy chứ....” Anh làm động tác cắt cổ, cười đến dịu dàng.
Niệm An từng gặp Lão Bàng, trong lòng biết anh là cứu binh mà Mộ Hữu Thành gọi tới, vì vậy cũng buông tay để Lão Bàng đối phó với chị ta.Cô quay đầu, thấy Mộ Hữu Thành đang đứng cách đó không xa, anh đang cười, cười đến sặc sụa.Được rồi, coi như cho anh xem miễn phí cuộc chiến của những người nội trợ đi, muốn cười thì cứ việc cười.
Trên đường hai người cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ao-xoc-xech/3210235/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.