Lúc tuyết tan, so với trời tuyết rơi lạnh hơn một chút.
Trịnh Thứ Dũ đầu đội mũ, cất bước đi trong hẻm nhỏ tường đỏ. Đường tuyết trong cung, từ lúc sáng
sớm liền có Tiểu Nội thị quét dọn sạch sẽ, chất đống ở góc tường cung, miễn cản trở đường của các
quý nhân.
Nhân lúc đầu xuân năm mới, trong cung Chiêu Đức vẫn còn treo dây đỏ với đèn lồng đỏ, không có chút
không khí lạnh lẽo ngày đông nào, đúng là rất náo nhiệt.
Sau khi cung nhân thông báo, một Đại cung nữ lại đây, nói quý phi nương nương đang nghỉ ngơi ở điện
đông, cho truyền hắn qua.
“Ngươi tới thật đúng lúc, tiểu gia mới đi đây, nương nương tâm tình rất tốt.” Nàng vốn dĩ cùng
Trịnh Thứ Dũ có quen biết cũ, bởi vậy nhẹ giọng đề điểm vài câu.
Đi tới cửa, tự có tiểu cung nữ nhấc bình phong thêu hoa đến.
Trong điện bỏ hai, ba chậu than đồng, đang đốt là than hồng la ngự cống, phẩm chất vô cùng tốt, hầu
như không có khói.
Trên bàn có lư hương bằng vàng, phía trong khắc ấn bằng vàng, đốt hương mùi hoa bách hợp.
Quý phi đang dựa vào trên giường nhỏ, trong tay cầm một quyển sách, có tiểu cung nữ quỳ thay nàng
bóp chân.
Nàng cũng sắp bốn mươi tuổi, trên gương mặt trắng nõn nhỏ gầy không nhìn ra bao nhiêu vết tích của
năm tháng.
Sau khi Trịnh Thứ D thỉnh an nàng, quý phi thả cuốn sách xuống, mặt mày dịu dàng: “Lại qua chút
thời gian, ngươi phải về Giang Nam rồi.”
“Vâng nương nương, qua nguyên tiêu liền khởi hành.”
Quý phi khẽ vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-nho-cua-my-nhan/1731539/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.