Khí trời mùa thu, tựa như một đứa bé không hiểu chuyện, rất đáng ghét. Hôm qua mặc lụa mỏng, hôm
nay lại cần thêm một lớp váy. Mưa gió qua đi, gió thổi mang theo khí lạnh.
Khi Nguyệt Nha Nhi trở về, liền nhìn thấy Tiết Lệnh Khương ngồi ở dưới song, tay cầm cây kim, đang
thêu hoa.
“Trở về rồi?” Tiết Lệnh Khương nhẹ giọng nói: “Lại đây nhìn một chút, ta giúp ngươi thêu một đóa
hoa mai.”
Trong tay nàng cầm chính là một bộ áo khoác màu trắng của Nguyệt Nha Nhi, hôm qua lúc thắp nến,
không cẩn thận làm cháy một một lỗ nhỏ. Tiết Lệnh Khương nhàn rỗi tẻ nhạt, liền đưa ra ý định muốn
thay nàng thêu vào chỗ rách. Kỳ thực mấy ngày nàng đi tới Hạnh Hoa quán, cho dù thật sự không
chuyện gì làm. Nhiều năm quen thuộc tính tình, Tiết Lệnh Khương cũng không muốn đến đằng trước Hạnh
Hoa quán gặp người ngoài, mỗi ngày chỉ ngồi trong phòng, tình cờ ở đình tiền ngồi một chút. Ngoại
trừ vẽ vẽ, chính là thêu hoa. Liễu Kiến Thanh trong âm thầm cùng Nguyệt Nha Nhi nói: “Vậy mà thật
sự là một toà Ngọc Quan Âm, cho dù không ở nhà, cũng không nhúc nhích.”
Liễu Kiến Thanh nói chuyện luôn luôn có chút cay nghiệt, thật ra cũng chẳng có ý xấu gì, chỉ là tự
giác có chút không hợp được. Bởi vậy mặc dù là cùng ngồi dưới hiên, ngoại trừ hàn huyên chào hỏi,
trái lại cũng không lui tới quá nhiều.
Hữu nghị của nữ hài tử, có chút vi diệu.
Trong lòng Liễu Kiến Thanh kỳ thực có chút sợ sệt, sợ Tiết nương tử ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-nho-cua-my-nhan/1731523/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.