Làm sao mới có thể dao động được một người không thiếu tiền đi đầu tư? Thứ nhất, nói về ước mơ, thứ
hai, nói về hoàn cảnh hiện tại, thứ ba, bày ra thực lực.
Tay nghề của Nguyệt Nha Nhi, Tiết Lệnh Khương là rõ ràng.
Mà danh tiếng quán điểm tâm của Tiêu mỹ nhân, nàng cũng đã từng nghe nói qua.
Bởi vậy Nguyệt Nha Nhi liền thuật lại trọng điểm trước mặt hai người. Quả nhiên, sau khi câu này
của Nguyệt Nha Nhi vừa nói ra, Tiết Lệnh Khương nhẹ nhàng xoa xoa bộ sưởi khắc hoa trên tay, vuốt
cằm nói: “Nghe có vẻ rất thú vị.”
Nàng nhìn về phía Nguyệt Nha Nhi: “Ngươi nói tiếp, ta nghe.”
Nguyệt Nha Nhi mượn giấy bút của nàng, cúi đầu vẽ lại sơ đồ của nhà Từ bà bà cho Tiết Lệnh Khương
xem:
“Nhà ở nơi này, tuy cách nơi phồn thịnh nhất một khoảng, nhưng cũng không phải rất xa, nếu lấy
trung tâm là nơi phồn hoa nhất. Dựa vào trăm năm hạnh hoa, độ nhận biết rất cao, phàm là đã tới,
chắc chắn sẽ không quên nơi này.”
“Ta làm điểm tâm, chi phí so với nhà khác đã cao hơn rất nhiều. Bởi vậy khách hàng chủ yếu, nhất
định là gia đình giàu có, chí ít cũng là áo cơm không lo. Nếu là gia cảnh như vậy, thì yêu cầu về
hoàn cảnh ăn uống cũng cao. Quán này vừa có hạnh hoa lại vừa có suối, trang trí thêm chút, chính là
một nơi phong nhã.”
Nàng họa bút sinh động, dùng đến lại là phương pháp thấu thị của tranh Tây Âu, nhìn thấy Tiết Lệnh
Khương sáng mắt lên.
Tiếp tục nghe Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-nho-cua-my-nhan/1731485/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.