Tất cả mọi người đều nhìn về phía Thương Khâu. Thương Khâu híp mắt, bất quá còn chưa nói lời nào, thình lình nghe tiếng bước chân, có người vọt vào tửu lầu, vẻ mặt hoang mang rối loạn. Thế nhưng là quan sai Khai Phong, nhìn thấy bọn họ, vội vàng chạy tới, nói:
“Tạ gia! Thi thể đứa bé ngài mang về…… Khổ chủ tìm tới, muốn lãnh về, ngài trở về xem.”
Hôm nay buổi sáng ra cửa, Tạ Nhất cũng có cho người đi tìm khổ chủ. Bọn họ còn muốn hiểu biết một chút về đứa nhỏ này, nói không chừng sẽ có cái gì đột phá.
Mọi người vừa nghe, đều có chút tò mò. Đứa bé là người nào, vì sao chết ở giếng cạn. Mọi người liền đem đồ ăn đóng gói chuẩn bị trở về ăn sau.
Mọi người đứng dậy ra khỏi tửu lầu, vội vàng về phủ nha. Thời điểm bọn họ đi vào, liền nghe được tiếng khóc. Khổ chủ đang thương tâm khóc thút thít. Đó là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi rất cường tráng, vừa thấy chính là một bá tánh bình thường.
Mọi người đi vào người đàn ông kia còn đang kêu khóc, thoạt nhìn thương tâm không kềm chế được. Nhìn thấy bọn họ người đàn ông chạy đến quỳ xuống, liên tục dập đầu, nói:
“Các vị quan gia, cảm ơn các ngài đem thi thể con tiểu nhân về. Nó mất tích đã nửa tháng, sống không thấy người chết không thấy xác. Ta dùng mọi biện pháp lại tìm không thấy… Nó thật khổ! Nó là số khổ mà!”
Tạ Nhất chạy lại đem người đàn ông nâng dậy để ngồi lên ghế, ngay sau đó nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-dem-ky-la/1187727/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.