“Thương Khâu?”
Người đàn ông có thân hình cao lớn che lại đôi mắt Tạ Nhất. Giọng nói trầm thấp phun ở bên tai làm Tạ Nhất không khỏi rùng mình một cái, phía sau lưng thoáng nổi từng trận tê rần, xông thẳng lên đến trên đỉnh đầu.
Tạ Nhất tuy rằng nhìn không tới bộ dạng người phía sau, cũng chỉ mới vừa gặp mặt ngày hôm qua, có thể xem như người xa lạ. Nhưng mà nghe giọng liền biết đó là Thương Khâu. Thậm chí hắn không mở miệng, Tạ Nhất cũng không thể biết được chắc chắn người nọ chính là Thương Khâu.
Quả nhiên, giọng trầm thấp cất lên:
“Là tôi.”
Theo âm thanh ồn ào, thực mau cáng cứu thương đã được nhân viên y tế nâng lên xe cứu thương. Cảnh sát sơ tán đám người tụ tập. Thời gian cũng đã trễ, mấy người vây xem tụ tập sôi nổi trò chuyện bát quái liền tản ra.
Lúc này Thương Khâu mới chậm rãi buông tay. Tạ Nhất lại đi về phía trước nhìn, đã không còn cái cáng phủ vải màu trắng.
Tạ Nhất vội vàng quay đầu. Thương Khâu đang muốn rời đi, cũng quay đầu lại nhìn một cái, giọng không nóng không lạnh nói:
“Cậu có thể chất đặc thù, đừng nhìn người chết, đặc biệt là đôi mắt……”
Hắn nói, lại nhìn thật sâu vào mắt Tạ Nhất một cái. Hắn như hòa vào trong đêm tối, quần áo đen, đôi mắt màu đen. Tiếng nói thâm trầm mang theo sức hút, nhàn nhạt nói:
“Thể chất đặc thù sẽ bị quấn lên.”
Thương Khâu nói xong, lập tức quay đầu liền đi rồi.
Tạ Nhất hoàn toàn ngốc tại chỗ, không biết Thương Khâu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-dem-ky-la/1187714/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.