Bảo Dương làm xong cho đến gần hết một buổi chiều, anh nằm sấp ra bàn vì mệt, anh nhắm mắt lại một chút rồi chợt giật mình do có gì đó làm mình nhột, lập tức mở mặt ra thấy chú cún Tan đang dúi vào người anh.
- Tan…
Anh ôm nó vào lòng rồi vuốt ve, đùa với nó. Bỗng dưng có một người con trai ngồi bên cạnh anh, anh kinh ngạc nhìn qua với bộ mặt đầy sự tò mò, người đó cùng nhìn qua anh và cúi đầu nhẹ để chào.
- Trời ơi, con tới đó rồi hả?
Chàng trai đó vui vẻ, cất lên một giọng cực ấm mà nói với mẹ của cô:
- Dạ.
Bác gái ấy cười với người đó, rồi hướng mắt về phía anh, tỏ thái độ coi thường, nói:
- Xong rồi à?
Anh chỉ gật đầu không đáp lại, chàng trai đó nhìn qua về hai người đó, khó hiểu hỏi:
- Người này là ai vậy bác gái?
Bác ấy cười nhếch đáp lại:
- Chỉ là thứ phiền phức thôi. Để bác gọi Anh Tịch xuống.
Bảo Dương đoán ra được đây là người mà hai bác muốn chọn, có chút thất vọng và cũng khá tủi thân. Bác định quay người lên tầng thì thấy Anh Tịch đã đứng đó từ lúc nào. Cô thở dài một hơi rồi đi xuống, đỡ anh đứng lên và nói:
- Lên phòng em đi.
Anh bất ngờ, lúng túng nói:
- Nhưng…
Cô lập tức lạnh giọng với anh:
- Lên!
Bác gái ở đó mà thấy được điều đó, ngay lập tức quát:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-bat-on/3450990/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.