Hôm sau…
Ngày 1 tháng 4 năm 20XX.
Một ngày không nắng cũng không mưa, tại quán ăn, họ chia nhau ra để sửa chữa và dọn dẹp lại. Thái Luân và Quế Ngân đang ở bên trong để treo những khung hình khá xinh xắn lên ở một góc quán, còn trang trí hoa lá để khách cho chụp ảnh thỏa thích.
- Bên kia còn chỗ trống này.
- Chừa lại để gắn câu “Còn gỡ là còn ăn” đó bảo bối.
- Hả? Ai đề xuất ra câu này vậy?
- Cô gái mang tên Anh Tịch.
- Quá trời rồi!
Còn ba chàng trai kia đang ở bên ngoài trời, mỗi người mỗi công việc. Nếu Thái Luân và Quế Ngân trang trí bên trong thì Minh Phong lại làm phía ngoài. Lúc đầu, việc này giao cho Lạc Thiên làm nhưng đã có một phút quay xe của Bảo Dương, anh mới sực nhớ lại là thẩm mỹ của người bạn tên Thiên này hơi lạ nên nhường lại cho Minh Phong, tại anh biết cậu ta có hoa tay và gu thẩm mỹ nó ổn. Còn hai người kia thì đặt mấy cái chậu rồi lau cửa kính.
- Bỏ chậu này ở đâu?
- Ở đằng kia đi.
- Mày có khùng không? Bỏ đằng kia, ai mà ngắm.
- Chẹp, tùy mày.
Một lát sau Thái Luân và Quế Ngân đem ra những cốc nước cho cả ba đó uống. Bỗng nhiên, có một nhóm áo đen đến quán, khuôn mặt ai nấy đều rất nghiêm túc, cả nhóm hoang mang nhìn, không hiểu chuyện gì xảy ra. Bảo Dương định uống một ngụm xong rồi hỏi chuyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-bat-on/3441916/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.