Ngày 16 tháng 3 năm 20XX.
Sáng sớm chưa gì đã đổ một cơn mưa lớn, từ 6 giờ sáng đến 9 giờ vẫn chưa dứt hẳn. Đặc biệt hơn, bộ ba chơi đêm đến hiện tại vẫn chưa về nhà. Lạc Thiên chán nản nhìn quá Minh Phong và ngược lại vì gọi không bắt máy. Cậu ta cầm điện thoại mà xoay tròn nó, Hữu Tâm mới bảo:
- Gọi lại thử xem.
Vừa dứt câu thì điện thoại của Lạc Thiên vừa đổ chuông. Anh nhìn vào màn hình nhỏ kia mà tức đỏ mặt, cuối cùng một trong ba người đã gọi lại, anh ấy vội bấm nút “Trả lời”, bật cả loa ngoài và hô cả họ tên của ba người đó.
- Ngân Bảo Dương, Trần Thái Luân, Quế Ngân, cả ba người đi đâu mà giờ chưa về?
Bên kia cũng bật loa ngoài để nghe nên một số người quanh đó tưởng ba người bị bố mắng tội chơi qua đêm. Bảo Dương mới cười ha hả, đáp lại:
- Tụi tao đi chơi đêm, dự định là đi tới biển, tiếc là mưa rồi nên hiện tại đang ngồi cà phê nè.
“...”, ôi trời ơi, cạn ngôn thực sự. Lạc Thiên dùng tay còn lại để đấm bàn khiến cặp kia khiếp hồn, anh ấy mới cằn nhằn:
- Đi chơi đã xuyên đêm, đến giờ chưa về nữa? Về ngay và liền.
Thái Luân bên kia mới xen vào trả lời:
- Tối qua mấy đứa nào không cho người ta ngủ?
“...”, câu nói của cậu làm cả ba người kia im lặng một lúc, nhưng rồi Minh Phong đã đáp trả lại một câu:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-bat-on/3439936/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.