Tại một căn nhà rộng lớn, Hữu Tâm bước xuống phòng khách với trạng thái không vui không buồn, định tới nhà bếp uống nước thì có một tiếng nói gọi cậu lại.
- Hữu Tâm, bố có chuyện muốn nói con.
Cậu ấy bất chợt giật mình vì đã lâu rồi hai cha con không nói chuyện nhau. Cậu quay người qua, tay cầm ly nước, giọng có chút ngập ngừng:
- Vâng.
Cậu từ phòng bếp tiến ra phòng khách rồi rụt rè ngồi xuống, ông bố đang đọc báo, liếc nhìn thấy cậu đang ở bên cạnh mình nên ông đã hạ tờ báo xuống mà hỏi han:
- Con… chắc mệt mỏi lắm đúng không?
Hữu Tâm cười gượng đáp lại:
- Có mệt đâu bố. Con ổn mà.
Ông thở dài, nghiêm giọng lại nói:
- Cứ sống thật bên trong con đi, bố sẽ cố gắng chấp nhận.
Cậu nghe vậy liền sửng người, không tin vào tai mình nên hỏi lại:
- Bố nói gì ạ?
Ông nhíu mày, bèn nói lại lần nữa:
- Cứ sống thật bên trong con người của con đi, bố sẽ cố gắng chấp nhận.
Những lời của bố vừa thốt lên khiến trong cậu có chút lâng lâng một niềm vui khó tả, cậu lập tức ôm bố mình, ông ấy gật đầu mỉm cười rồi giơ tay vỗ nhẹ vào người cậu. Chợt ông ấy có nói một câu như này:
- Nhớ dẫn người yêu về.
Cậu mới ngượng ngùng đáp lại:
- Người đó bố gặp rồi mà, người quen.
Ông ấy nhăn trán lại mà bảo:
- Không lẽ… Minh Phong sao?
Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-an-bat-on/3433540/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.