**Chương 1113: Vân Môn Thiên Phàm**
Ba ngày trôi qua trong nháy mắt.
Tại gia tộc Vân Môn, đỉnh núi thứ chín, bên trong trận pháp.
Trải qua một năm điều dưỡng, nhờ vào linh khí dồi dào nơi đây cùng sức mạnh của thủy tinh tím, cuối cùng Hứa Thanh đã hoàn toàn khôi phục vết thương đạo trong cơ thể.
Lúc đôi mắt hắn mở ra, sắc mặt vốn tái nhợt cũng đã hiện lên sắc hồng.
Cảm giác bệnh tật trên người, tiêu tan không còn dấu vết.
Cơn ho kéo dài suốt một năm, cuối cùng dừng lại, cảm giác thông suốt trong cơ thể khiến đôi mắt của Hứa Thanh hiện ra sự trong trẻo lâu ngày không thấy.
Cùng với đó là tu vi trong cơ thể mạnh mẽ trào dâng, cùng ý niệm đọng lại trong đạo pháp suốt một năm qua.
So với một năm trước, đã có sự thay đổi rất lớn.
Nếu một năm trước, Hứa Thanh giống như một con dao sắc bén, thì sau một năm điều dưỡng và tích lũy, hắn đã hóa thành một thanh kiếm nặng.
Và đã có vỏ kiếm!
Có thể giấu đi sự sắc bén.
"Cũng đến lúc phải rời đi rồi."
Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía trời xa.
Xung quanh vẫn như thường lệ, ba tu sĩ ngoài trận pháp vẫn đang ngồi thiền.
Ba ngày cuối cùng này, không có sự trùng hợp đột ngột nào xảy ra, không có trận quyết chiến giữa hai tộc, cũng không có cường giả bất ngờ xuất hiện.
Trong cảm nhận của Hứa Thanh, lão tổ của gia tộc Vân Môn vẫn đang thoi thóp.
Về phần thực lực thực sự của bản thân cũng như chuyện sở hữu lệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-am-chi-ngoai-truyen/4416212/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.