Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Tiết trời bắt đầu vào hạ, nóng dần lên, tia nắng chói chang rọi xuống, khiến nhiều người quáng mắt, bất quá so với việc mang tải trọng chạy bộ 10km thì chẳng thấm vào đâu. Đương nhiên, đã rất lâu anh không luyện tập mấy huấn luyện thường quy như vậy, chức năng cơ thể cũng vì vậy giảm đi rất nhiều, đi tới nửa đường Vu Hướng Nam mới nhớ ra lúc ra khỏi nhà quên mang nước theo rồi. Anh đi đến bên đường mua ly nước chanh, tìm một chỗ râm mát trên bậc thang mà ngồi xuống, hút ‘ùng ục ùng ục’ một hơi hết sạch. Rồi anh để ly nước rỗng ngay bên cạnh, nhìn con đường cái trước mặt, vừa nghỉ ngơi vừa ngẩn ngơ suy nghĩ.
Đang lúc ngẩn ngơ thì có một người đi qua, bỏ một đồng tiền vào trong cái ly của anh.
Anh ngẩn người, lập tức hiểu được hiện giờ bộ dáng của mình chẳng khác gì một tên ăn mày tàn tật thông thường trên đường.
Dù sao không phải ai cũng có thể nhận thấy bộ chân giả của anh đang mang trị giá hơn 200.000, chưa tính đến chi phí khác. Bỗng dưng anh cảm thấy bùi ngùi, thậm chí còn sự xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, thì có thêm mấy người khác đi ngang qua bỏ tiền vào trong ly. Phần lớn ai cũng cảm thấy người thanh niên này lớn lên nhìn rất được, ăn mặc cũng coi như sạch sẽ, thật đáng thương, tuổi còn trẻ mà đã mất chân, vì vậy còn có người bỏ vào ly của anh một tờ tiền giấy mệnh giá 5 đồng.
Như một kẻ trộm bỏ trốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai/21346/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.