///pí po pí po...../// - tiếng xe cứu thương vang lên khắp cả 1 vùng, những người hiếu kỳ chen nhau đứng qua dải băng phân cách, mọi người ai cũng bàn tán rất dữ dội.
khi bị té lăn trên dốc ấy, những hình ảnh mập mờ cứ quay cuồng quanh Hoa, cô cố gắng ngồi dậy, để có thể chạy lại bên Thiên, nhưng.... mắt cô choáng quá, đầu cô nhức quá, cô chưa kịp nhìn thấy cảnh tượng chiếc xe lao vào Thiên như thế nào, nhưng trước khi cô ngất, cô có thể nghe được giọng nói của Lan, Lan nói " THIE^N!! CẨN THẬN!!! " rồi cô không còn nghe đc gì nữa, không nhìn đc gì nữa, âm vang còn lại trong mảnh ký ức nhạt nhẽo là tiếng xe cứu thương.
--- 2 giờ chiều tại bệnh viện XXXX ----
Hoa dần dần mở mắt, đập vào mắt cô đầu tiên là trần nhà thạch cao cùng 2 chiếc bóng đèn huỳnh quang, mũi cô thoảng thấy mùi sát trùng, mùi mà cô ghét nhất từ trước tới giờ.
cô đc quấn băng quanh trán, người ngợm đã đc thay đồ của bệnh viện, tay dính rất nhiều bông và băng dính cố định, bàn tay trái có máy đo tim, ngoài ra còn có dây truyền nước biển nữa
cô cố gắng ngồi dậy, nhưng ví quá mệt, cô lại nằm phịch xuống. cô cố gắng giữ im lặng, cô nhìn xung quanh một lượt, thì nhận ra đây phòng cấp cứu, phòng có 3 giường, nhưng 2 giường kia bỏ trống. một lát sau, có cô y tá đi vào, thấy nó đã tỉnh, cô gặng hỏi
- em thấy đỡ chưa??
- ơ.... rồi!! - nó luống cuống, ký ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/63409/chuong-14-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.