*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phong Hoa mơ một giấc mơ. Trong mơ, cậu nằm ở biển núi trên những trang giấy, mỗi trang đều viết lít nhít chữ, nhưng cậu không nhìn thấy. Có một bóng trắng lượn lờ trên không, rồi bay đến chỗ cậu, dừng lại bên trên, nhìn cậu, khẽ gọi tên: Phong Hoa.
Phong Hoa.
Phong Hoa.
Phong Hoa tỉnh giấc, thì phát hiện có nhóm người đang gọi tên mình.
“Phong Hoa! Tỉnh dậy đi! Chúng ta đến rồi!”
Ngày này, đoàn phim phóng sự và phòng nghiên cứu cùng liên hoan, bọn họ phách lối bao một khách sạn, dự tính quẩy hết mình một tối.
Phong Diệp Nhiên đứng bên bệ cửa sổ lầu hai nhìn bên ngoài khách sạn chen lấn rất nhiều người, nhiều cô gái trẻ giơ biển hiệu, lớn tiếng hò reo gì đó, thỉnh thoảng có thể nghe thấy những chữ như “Phong Hoa” “yêu em”. Người hâm mộ của cậu chen kín ở cửa khách sạn một con ruồi cũng không bay lọt.
Phong Hoa đứng giữa đám người, nhìn vẫn rất cao gầy xuất chúng.
Có cô gái tặng quà cho cậu, yêu cầu kí tên và nắm tay.
Mặc dù đã vào trong khách sạn, người hâm mộ bị chặn ngoài cửa, nhưng lần đầu tiên Phong Diệp Nhiên sâu sắc phát hiện Phong Hoa cực kỳ được hoan nghênh.
Ban đầu chỉ có một vài người chủ động đến nói chuyện với cậu, nhưng ngay sau đấy cậu trở thành tiêu điểm ánh nhìn. Người nào hiếu kỳ sẽ đến chụp hình chung với cậu, phỏng vấn cậu, đa số những cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat/96090/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.