Ngày 30 tháng 10
Đau quá, càng ngày càng nghiêm trọng, mình lại ngất một ngày. Trước đây mỗi lần sinh bệnh, vì có Phong Hoa, mình đâu có cần lo lắng. Tại sao mình luôn như vậy. Tiêu Chi Giới đến thăm. Mình không biết lúc nào nó sẽ khôi phục hình người, hay nó căn bản không muốn quay lại hình người, từ chối xuất hiện gặp mình.
Cuối cùng nên làm gì bây giờ? Bác sĩ cưỡng chế bảo mình nằm viện, có Tiêu Chi Giới nói giúp, mình mới có thể xuất viện. Mình nhất định phải đến thăm nó mỗi ngày, nói chuyện với nó mỗi ngày. Mình dọn dẹp căn phòng nhỏ, ngày nào cũng trò chuyện với nó, ngồi trong phòng chờ nó, không, dù sau này viện trưởng có không cho phép, mình cũng sẽ không giam nó suốt ngày như thế…
Mình không biết nên làm gì, mình cần bác sĩ tâm lý.
Ngày 31 tháng 10
Truyền dịch cả ngày, tối lại đến thăm nó. Mình quan sát màn hình giám sát, suốt 4 tiếng liền, không một động tĩnh.
…
Ngày mùng 2 tháng 11
Truyền thông đang gây rối ở ngoài, bọn họ cũng linh cảm được đã có chuyện. Một ngày nào đó giấy sẽ không gói được lửa. Các đồng nghiệp đều sốt ruột bất an, chỉ lo họ mất đi con át chủ bài duy nhất hiện tại.
Mình sợ mất đi nó, rất sợ!
Quãng thời gian này mình quá ngu ngốc, mình có được quá nhiều thứ, cứ thế bắt đầu đòi hỏi nhiều hơn, quên đi nó vẫn luôn làm bạn với mình. Mấy ngày qua ngày nào cũng mơ thấy nó, tựa như nhắm mắt lại là sẽ mơ thấy nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat/96087/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.