Ngày mùng 2 tháng 1, Phong Hoa căng dù cùng Phong Diệp Nhiên sánh bước trong trời tuyết lớn tung bay.
Phong Hoa sợ Phong Diệp Nhiên cảm lạnh, còn Phong Diệp Nhiên lại thích cất bước đi giữa hoa tuyết, đến khi vô số bông tuyết phủ trắng tóc và lông mi anh.
“Hôm nay Tiêu Chi Giới kiểm tra tâm lý cho em chưa?” Phong Diệp Nhiên hỏi.
“Ừm, anh ta bảo em điền vài bản khai, hỏi em một số câu hỏi.”
“Hỏi câu gì?”
“Đơn giản lắm, ví dụ như thích gì, ghét gì, thường mơ thấy gì, sợ gì.”
“Em thường mơ thấy gì?”
“Mơ thấy đi du lịch cùng với anh.”
“Ồ, tuyệt nhỉ, đi du lịch ở đâu?”
“Cả thế giới.”
“Nếu có thời gian, anh rất muốn đi. Vậy em thích gì?”
“Thích anh.”
“…Anh bạn nhỏ ơi, anh hỏi em nghiêm túc mà! Em cũng hãy nghiêm túc trả lời anh! Không thì lát nữa không dẫn em lên tháp thiên văn chơi đâu.”
Phong Hoa bật cười: “Anh vẫn còn xem em là con nít đấy à.”
“Mới tròn 6 tuổi chứ mấy, em nói em có phải con nít không!”
“Sáu tuổi của tộc Adersel đã là 20 tuổi của con người rồi.”
“Nhưng chí ít tuổi thọ của tộc Adersel gấp mấy lần của con người, nên 6 tuổi vẫn tính là trẻ con thì đúng rồi còn gì!”
“Được được Diệp nhi, nói không lại anh.”
“Thế em sợ gì? Anh khá bất ngờ đó.”
“Tò mò hả?”
“Ừ, trước đây anh còn biết em sợ gì, chứ bây giờ, thật sự không biết luôn!”
Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat/3221091/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.