Bến xe không phải là một nơi tốt để ngủ, mặc dù bây giờ không phải ngày cao điểm của kỳ nghỉ lễ, người không nhiều, nhưng tiếng loa phát thanh thường xuyên vang lên. Cô mệt chết đi được nhưng cô chỉ có thể dựa lên ghế dài chợp mắt một chút, cô cũng không thể như ông chú không kiêng dè nằm chữ đại ( 大) chân trần ngủ trên ghế dài, tuy rằng cô... rất muốn.
Điện thoại sắp hết pin rồi, ngày mai còn phải tìm việc, tìm không được chỗ dừng chân, phải mua đôi giày vải đi cho thuận tiện, mà đi đâu mua... mấy vấn đề này lúc nào cũng đánh lên thần kinh yếu ớt của cô, khiến cô ngủ không được, một chút cũng không ngủ được, Ninh Hi Nhi chắc chắn chính mình sẽ mở to mắt đến trời sáng, vì vậy cô lấy quyển sổ nhỏ in hình sứa ra, đây là lúc ở công viên thủy cung nhận được, đúng lúc có thể viết nhật ký, viết phong thư cho ba cô.
Ba thân yêu:
Mấy ngày không gặp, ba có khỏe không? Con rất bình an khỏe mạnh. Hôm nay là ngày thứ 3 cuộc sống của mỗi chúng ta trải qua tôi luyện, Hi Nhi kiếm được 300 tệ, mặc dù có hơi mệt nhưng rất vui vẻ, Hi Nhi có thể tự mình nuôi sống bản thân, cho nên ba không cần lo lắng. Hơn nữa ít nhiều con cũng gặp được vài người thiện lương, Hi Nhi mới có thể thuận lợi mà sinh tồn được như chị Lý, anh chàng kính râm, quái nhân núi băng còn cả bà dì ở phòng ăn, họ đều là người tốt, chị Lý là quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-nu-vuong/211773/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.