"Cô này sao lại chen vậy."
"Thật xin lỗi, thật ngại quá." Ninh Hi Nhi vừa tiến lên trước vừa mở miệng xin lỗi, xấu hổ tới mức tai đều đỏ lên.
"Không biết trước sau, lại còn kéo vali, bệnh thần kinh hả." Một cô gái tóc nhuộm đủ màu ở trong đám đông kêu la.
"Thật sự xin lỗi, tôi phải đem toàn bộ gia sản của tôi đến nộp đơn." Ninh Hi Nhi bị người kia nói cũng không tức giận, chỉ bước chậm lại, rất sợ chọc những người khác không hài lòng. Ông trời ơi, kính xin ông cho con có được phần công việc này.
Khi Ninh Hi Nhi chen đến hàng đầu tiên, mấy nhân viên công tác rất kinh ngạc nhìn cô, cô gái này tóc tai lộn xộn, quần áo nhăn nheo rốt cuộc làm sao có thể từ trong đám người đông đúc kéo vali đến hàng đầu tiên? Sao làm được?
"Tôi là Ninh Hi Nhi, tôi thật sự rất cần phần công việc này, xin mọi người!" Cô cũng không quan tâm phần công việc này là gì, cũng chưa từng nhận được lời mời, càng không biết quy trình và phương thức nộp đơn, chỉ là dựa theo bản năng thốt lên.
Nhân viên công tác nhìn cô gái này áo liền quần, lông mày nhíu lại, hỏi:
"Tiểu thư, cô có biết chúng tôi chỉ tuyển dụng nhân viên tạm thời không, cũng chỉ trong hôm nay thôi." Thấy sắc mặt kinh ngạc của đối phương, hiển nhiên là không biết, nhân viên công tác nói tiếp: "Xem dáng vẻ của cô hình như không có kinh nghiệm làm việc, chúng tôi cần chính là người ít nhất phải trầm ổn, dù sao hôm nay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-nu-vuong/211771/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.