Chuyện Phó Trì Nghiên biết sinh nhật của Tùy Khê không nằm ngoài suy đoán của cô, cô cảm thấy người kia nhìn qua rất thần bí nhưng thực chất lại rất thần thông quảng đại, như thể bất cứ chuyện gì xảy đến trước mặt nàng, nàng đều có thể xử lý ổn thỏa. Đến thời gian đã hẹn trước, Tùy Khê mặc bộ lễ phục sáng nay người kia mới gửi tới, đó là một bộ đàm dài trắng phau, thiết kế nhã nhặn trông hết sức sang trọng lại rất vừa người, nhìn là biết được thiết kế riêng theo số đo của mình. Cô mặc váy xong, lại đi đôi giày cao gót màu trắng vào rồi đi thang máy xuống lầu.
Phó Trì Nghiên đã ngồi trong xe một lúc, cũng không phải Tùy Khê tới muộn mà do Phó Trì Nghiên thích tới trước người mình hẹn một bước, hôm nay càng như vậy hơn. Thấy lối ăn mặc của Tùy Khê, một tia ánh sáng thoáng qua con ngươi của Phó Trì Nghiên. Nàng thích các cô gái mặc đồ màu trắng, bởi vì đó là màu yếu ớt nhất, dễ bị nhiễm bẩn nhất. Khi màu đỏ dính trê nền trắng, có thể trở thành bức tranh tuyệt mỹ rất dễ dàng.
"Em hôm nay rất đẹp."
"Cảm ơn, là do váy chị chọn rất hợp với em.|
Tùy Khê lên xe, ngồi ghế phó lái, cô ngẩng đầu quan sát Phó Trì Nghiên mặc quần áo đen một chút, cũng có chút tươi đẹp. Dù sao trước kia Phó Trì Nghiên chỉ mặc quần áo màu nhạt, những màu đậm như vậy nàng rất ít khi mặc. Chỉ có điều cô không ngờ hôm nay người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-hieu-bao/2951235/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.