Sáng hôm sau,
Via thức dậy với trạng thái kiệt sức. Cô nghĩ rằng thân xác như đang vỡ ra thành nhiều mảnh. Trên khắp người cô đều là những vết xanh đỏ trông rất ghê rợn. Đặc biệt là bên dưới của cô đang sưng tấy. Cô đau đến mức không thể nào mà dậy được, có thể cô sẽ không đi được trong vài ngày tới.
Bỗng cô lấy tay sờ t.i.ể.u h.u.y.ệ.t thì thấy chất lỏng của hắn bắn vào cô vẫn còn. Nó ở trong cô suốt tối qua khiến cô rất khó chịu.
Via liền lấy tay chạm vào bên giường mà hắn thường nằm thì không cảm nhận được hơi ấm của hắn. Cô nghĩ có lẽ hắn đã rời đi rất sớm.
Tâm trạng của Via rất rối bời vì không hiểu tại sao hôm qua hắn lại tàn nhẫn với cô như vậy.
Đột nhiên bà Laura bước vào trên tay bà là một bát súp nóng hổi: "Tiểu thư Via, tôi mang bữa sáng đến cho cô".
Gương mặt Via trở nên ngại ngùng vì hiện giờ cô khó có thể dậy được: "Cảm ơn bà, chút nữa tôi sẽ ăn. Mà bà có biết Ri...à...Artiers đang ở đâu không?"
Bà trở nên lúng túng trước câu hỏi của cô: "Ngài ấy có lẽ đang ở phòng làm việc.... Hiện giờ ngài ấy rất bận".
Nói xong bà đưa bát súp trước mặt cô: "Tối qua tiểu thư đã không ăn gì rồi. Tiểu thư nên ăn đi ạ".
Trước sự ân cần ấy cùng với cái bụng đói meo, cô đành phải cố gắng ngồi dậy với sự trợ giúp của bà, cô mới có thể ngồi được. Cô ăn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-chiem-huu/2840869/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.