"Nửa đêm rồi sao còn chưa ngủ?" đôi mắt màu đỏ ấy dần trở nên khó chịu.
Cô nhanh chóng đáp: "A...Vâng lát em sẽ ngủ" Via lúng túng trước thái độ của hắn. Cô có rất nhiều điều muốn hỏi hắn nhưng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Hắn cởi chiếc áo khoác bên ngoài rồi đặt lên trên ghế: "Nàng muốn nói chuyện gì ư?" tay hắn khoanh lại, gương mặt vô cảm ấy liền nhìn chằm chằm vào cô.
"Em...chỉ muốn biết tại sao mấy ngày trước chàng lại tránh em. Có phải chàng ghét em rồi phải không?" tay cô nắm chặt chiếc váy. Via đã cố gắng nói hết những gì trong lòng cô thắc mắc mấy ngày qua.
Artiers không nghĩ rằng cô lại có thể nghĩ anh như vậy: "Có vẻ nàng đã hiểu lầm ta rồi. Ta thực sự không hề ghét nàng và cũng không lảng tránh nàng. Hơn một tuần qua ta không gặp nàng là vì...ta sợ...bản thân không kìm chế được lại làm nàng bị thương" nói xong hắn tiến tới nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
"Vậy tại sao lúc thì chàng lại nhẹ nhàng lúc thì lại lạnh lùng với em?".
Hắn thở một hơi rồi ngại ngùng nói: "Tại ta...không thể kiểm soát được cảm xúc của bản thân nên mới trở lên như vậy"hắn đưa tay ngại ngùng gã đầu.Thật sự đây là lần đầu tiên hắn thổ lộ về bản thân cho người khác biết.
Via cảm thấy có lỗi trước những câu hỏi của mình, cô nghĩ bản thân không hiểu cho hắn lại còn gây phiền phức. Cô cúi đầu xuống không dám nhìn thẳng vào mặt hắn: "Em thật sự xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-chiem-huu/2840863/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.