Sáng hôm sau,
Tại một căn phòng của gia đình Abert,
Có một cậu nhóc mập mạp đang nằm trên bàn còn phía trên là một người đàn ông đang giảng trên bảng. Cậu là Abert Jiach là người thừa kế duy nhất của gia tộc Abert.
Jiach ngáp ngủ liên hồi vì những gì mà giáo viên giảng trên bảng. Nó mệt mỏi nhìn ra cửa sổ.
Đang chán nản vì không có bất kỳ thứ gì làm nó vui thì nó nhìn thấy được bóng dáng của Rin.
Rin đang trồng và chăm sóc những cái cây trong vườn. Bỗng ánh mắt Jiach trở lên vui vẻ, nó liền chạy một mạch ra ngoài. Do cậu là con trai của quý tộc nên giáo viên của cậu không dám lên tiếng, chỉ đành sợ hãi báo cáo cho người mẹ của cậu.
Chưa đầy 5 phút nó đã tới khu vườn thấy được Rin, nó liền đi tới trước mặt cậu.
Nó vội vàng nói với một giọng điệu huênh hoang:
"Này! Tên kia".
Rin bắt đầu nhìn lên với vẻ mặt khó hiểu. Vì Jiach nhỏ hơn Rin rất nhiều nên cậu không nghĩ là nó gọi cậu nên đã không quan tâm, mà định vác một cái bao đất to và nặng lên lưng rồi rời đi. Do cậu ăn uống không đàng hoàng nên thân hình cậu gầy gò nên khi vác cái bao to rất khó khăn.
"Ta đang bảo ngươi đó"
Rin nghe vậy liền quay lại bỏ cái bao đất to trên lưng xuống:
"Sao" mặt cậu dần trở lên không cảm xúc.
"Chơi cùng ta đi"
"Không rảnh" Rin định quay đi thì nó lại cản trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-chiem-huu/2840851/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.