Via quỳ xuống dưới sàn, trái tim cô đau nhói lên, cô ôm đầu mà khóc lớn. Via chỉ biết trách bản thân là một đứa vô dụng không giúp ích được cho bất kì ai. Cô thử hỏi nếu cô chết đi liệu có ai thương xót cho cô không...
Bỗng Rin đẩy cửa bước vào, thấy cô quỳ xuống khóc lóc thảm thiết thì đồng tử của hắn bắt đầu dãn ra, khuôn mặt trở nên xám xịt. Hắn cố gắng kìm nén cơn tức giận mà tới gần ôm cô vào ngực, tay hắn cố xoa lấy lưng cô làm cho cô bình tĩnh lại.
"Bà ta đã làm gì nàng?" giọng Rin trở nên cực kỳ trầm. Cô phát hiện ra gương mặt ấy trở nên rất đáng sợ. Đồng thời Via không muốn tỏ ra yếu đuối, nhất là khi đang ở trước mặt hắn, cô nắm chặt lấy cánh tay hắn kìm nén cảm xúc mình lại.
"Kh... Không, tại em hơi mệt"
Rin nhìn xuống bàn tay run rẩy ấy đã đỏ lên một vùng khiến lông mày hắn nhăn nhó lại. Hắn không nói bất cứ câu gì nữa mà cởi áo khoác ngoài ra và quấn quanh người cô. Hắn bế cô lên trong vòng tay hết sức an toàn và sải bước ra khỏi cánh cửa.
Via không biết phải nói gì nên đã làm cho không khí giữa hai người trở nên lạnh lẽo.
Đến phòng Rin, hắn đặt cô nhẹ nhàng xuống giường. Bên trong phòng không có bất cứ ánh sáng nào chỉ thấy được ánh sáng của ánh trăng chiều vào nên hắn đã đi tới gần cửa sổ thắp đèn lên.
Via cuộn tròn lại, cô ôm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-chiem-huu/2840836/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.