Editor: Cam Đường
Không chút do dự, bọn họ vội vàng chạy tới đường Hoàng Hà, tiếng còi vang vọng cả bầu trời, ngõ hẻm đông đúc, thậm chí đã chín giờ tối vẫn có rất nhiều người tới xem.
Đầu ngõ bị vây chật như nêm cối, không thể lập tức đi vào, Mộc Miên gấp đến độ không ngừng kiễng chân vươn cổ nhìn vào trong nhưng chỉ thấy một đám đầu người, trái lại gương mặt C điềm tĩnh, khả năng nhìn ban đêm cực tốt và chiều cao cho phép anh nhìn rõ mọi thứ.
Ba người đàn ông nhân loại đã chết.
Động mạch chủ dưới cổ họng bị cắn, cơ thể có bốn dấu chân sâu không thấy đáy, nó chắc chắn là một con mèo lớn.
Hơn nữa, có một mùi rất nồng, vô cùng rõ ràng cho dù giữa rất nhiều người, nó có vẻ đặc biệt hung hãn.
“Mộc Miên, trước tiên em ở đây đừng di chuyển, anh đi xem thử.”
Chỉ nghe thấy người đàn ông bỏ lại một câu, xuyên qua đám đông và nhanh chóng biến mất vào nơi tối tăm.
“Anh đi đâu vậy.”
Mộc Miên nhìn cái người đang chạy loạn không tuân theo mệnh lệnh kia, cô tức muốn chết, lý trí còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã chạy theo bản năng rồi, chẳng qua là do anh chạy quá nhanh, vừa chạy vừa hụt hơi cũng không thể làm giảm cơn giận trong cô, khi rẽ vào một ngã tư, cô mất dấu.
Mờ mịt nhìn về phía ngã tư vắng vẻ, không còn cách nào khác, cô chỉ có thể tìm kiếm bằng trực giác.
……
Những bước chân nhẹ nhàng đến mức không thể nghe thấy nhanh chóng vụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-c/922354/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.