Editor: Cam Đường
Sự chủ động của Mộc Miên giống như một chiếc công tắc, chiếc công tắc giam giữ mãnh thú. Từ trước tới nay cô luôn nghĩ C là một tiểu bạch thỏ đơn thuần, bị hôn một chút phải ngây ngốc rất lâu mới phản ứng lại được, nhưng bây giờ, cô thấy mình đã sai, đã sai một cách thái quá.
Có một số việc, chỉ cần hướng dẫn một chút sẽ mất đi sự tự chủ, giống như cô bây giờ, bị một con dã thú hung ác cắn vào cổ rồi đè dưới thân. Từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới, từng chút một đánh dấu mùi hương thuộc về anh. Giống như đang thông báo với cả thế giới, cô là vật sở hữu của anh, con quái vật thường ngày cố gắng trấn áp bản thân, giờ phút này rốt cuộc cũng lộ ra thú tính. Nhưng cô lại nguyện ý cam chịu, bị ăn đến xương cốt cũng không còn.
Tình trạng này diễn ra mấy ngày rồi, mấy ngày nay cô không hề đi đâu. Trên thực tế là căn bản không thể phân thân, cô đã từng xem thế giới động vật và thấy những con vật trong đó không ăn uống gì, một mực giao phối trong nhiều ngày đã cảm thấy kinh khủng lắm rồi, nhưng bây giờ đến lượt mình, cô lại càng cảm thấy m* nó kinh khủng hơn.
Đúng là C mang gen bò sát, quả thực có thể không ăn không uống mấy ngày trong thời kỳ động dục, nhưng Mộc Miên thật sự không thể chịu đựng được, tuy rằng anh so với bình thường có vẻ hoàn toàn khác, càng trở nên ngon miệng hơn, nhưng một người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-c/243509/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.