Beta:
Nhà của Mộc Miên ở rất gần cửa hàng tiện lợi, trong một khu phố cũ, vì cố gắng để ít gặp phải người đi đường nhất có thể nên cô đã đặc biệt chọn đi theo một con đường nhỏ. May mắn bây giờ mới hơn bốn giờ sáng, xung quanh rất yên tĩnh, nếu không cô thật sự lo lắng tên phía sau kia sẽ bị phát hiện.
Nói là nhà, thật ra chỉ là thuê một căn hộ đơn sơ một phòng một sảnh, cô hoảng loạn vội vàng nhét anh vào rồi nhanh chóng đóng cửa lại.
Quái vật chỉ đứng ở cửa, nhìn quanh bốn phía, cũng không có hành động gì khác, vừa mới đi tới nơi xa lạ nên có hơi lo lắng bất an.
“Nào, lại đây.”
Cô ngồi xuống ghế sô pha, vẫy vẫy tay.
Nhưng bóng người kia vẫn không nhúc nhích.
Xem ra là vẫn không quen, Mộc Miên trực tiếp đi về phía quái vật đang căng thẳng, nhẹ nhàng cầm lấy hai cái móng vuốt sắc bén bởi vì sợ làm tổn thương cô mà theo bản năng co rụt lại, sau đó kéo anh ngồi xuống sô pha, cảm giác mềm như bông làm cho thân thể căng thẳng của anh thoải mái hơn nhiều.
Tên quái vật này không biết đã lang thang bên ngoài bao lâu, áo choàng trên người bẩn đến nỗi không nhìn ra được màu nguyên bản là màu gì, Mộc Miên nhìn hồi lâu, cuối cùng nhịn không được nói: “Áo choàng của anh bẩn quá, để tôi cởi ra giúp anh nhé. “
Nghe được chữ “cởi”, ánh mắt quái vật lóe lên một chút, giống như là muốn trốn, nhưng cô nhanh tay lẹ mắt, còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-vat-c/243499/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.