Chương trước
Chương sau
Như vậy một vòng xuống dưới, liền từ sáng sớm đến giữa trưa, tân lang tân lương bị đưa đến tân phòng. Đến tân phòng còn có tân phòng nháo, Dạ Dao Quang thật ra không có đi theo. Nàng cùng Ôn Đình Trạm đại hôn khẳng định sẽ không tuân theo quy trình như thế, không cần thiết đi theo giúp vui.
Nàng luôn cảm thấy Nguyên Đỉnh cho nàng cảm giác có chút quái dị, vì thế liền lôi kéo Ôn Đình Trạm vây quanh Trường Diên chân nhân hỏi: “Sư huynh, vị này Nguyên Đỉnh chân quân là người phương nào? Vì sao ta chưa từng nghe nói qua hắn?”
“Là rất có địa vị.” Trường Diên chân nhân thở dài một hơi, “Duyên Sinh Quan cùng Nguyên gia ân oán theo từ khi khai quốc tính lên...”
Nguyên lai Nguyên Đỉnh thế nhưng chính là khai quốc quốc sư hậu nhân, lúc đó quốc sư phụ tá nguyên Thái Tổ đăng cơ, nhưng là hắn cũng không có từ bỏ việc tu luyện, cùng Dạ Dao Quang có chút giống nhau. Chẳng qua khai quốc quốc sư trải qua hai triều đều trước sau chiếm được cảm tình cùng sự tôn trọng của Thái Tổ bệ hạ và Thánh Tổ bệ hạ. Thậm chí quyền kế thừa ngôi vị hoàng đế là chuyện đại sự, đều sẽ hỏi ý kiến Nguyên quốc sư, từ từ dầy đặc tín ngưỡng cung phụng để Nguyên quốc sư tu vi đại trướng. Nếm đủ ngon ngọt Nguyên quốc sư tâm tính bắt đầu biến hóa.
Lúc này, là bạn tốt quan chủ Duyên Sinh Quan, bạn thân Hư Cốc, sư phụ Thiên Cơ chân quân liền bắt đầu khuyên Nguyên quốc sư, nhưng Nguyên quốc sư hoàn toàn không có phát hiện tâm tính chính mình có biến hóa. Bỏ mặc ngoài ta, thẳng đến sau này hắn thế nhưng nhập ma!
Nói tới đây, Trường Diên chân nhân than khẽ: “Sư tổ cũng không phải là đối thủ của Nguyên quốc sư, lúc này mới hao hết tâm lực mời Hư Cốc sư bá đi ra, Hư Cốc sư bá yêu cầu duy nhất chính là sư tổ thu sư phụ làm đồ đệ. Vì để không tạo thành sinh linh đồ thán, Hư Cốc sư bá cùng đương thời tại vị Thái tông bệ hạ liên thủ mới đưa Nguyên quốc sư chế phục, lúc đó Nguyên quốc sư đã bắt đầu tu luyện tà công, liền ngay cả Thái tông bệ hạ và công chúa đều gặp độc thủ. Thái tông bệ hạ giận dữ dưới kê biên tài sản quốc sư phủ, một thời gian rất dài sau không cho phép dân gian tuyên truyền huyền học dịch lễ.”
“Nguyên Đỉnh này là Nguyên quốc sư chi tử?” Dạ Dao Quang hỏi. Nhìn tuổi rất trẻ, lúc đó đã là tu vi Độ Kiếp kỳ, chỉ sợ qua hai trăm tuổi khả năng sẽ càng lớn.
“Đúng thế.” Trường Diên chân nhân gật đầu, “Lúc trước Hư Cốc sư bá tự mình đem Nguyên Đỉnh đưa ra quan ngoại, chúng ta không từng tận lực đi hỏi thăm. Không ai biết Nguyên Đỉnh ở sáu mươi năm trước đã là tu vi Độ Kiếp kỳ, hắn muốn vào thế, nên vì Nguyên quốc sư chính danh, muốn giúp đỡ Nguyên thị gây dựng lại. Sư bá tất nhiên là không đồng ý, vì thế cùng sư bá ký kết, nếu là hắn thắng, sư bá không được ngăn trở hắn. Nếu là sư bá thắng, hắn liền lui về quan ngoại.”
“Ý là hắn bây giờ còn là muốn vào thế?” Dạ Dao Quang nhíu mày, nàng nhìn về phía Ôn Đình Trạm.
Có lẽ nàng biết người sau lưng Nguyệt Cửu Tương là ai, lúc trước Thái tông bệ hạ giận dữ, cũng là hành vi quá khích, đem toàn bộ Nguyên thị bộ tộc đều diệt. Nguyên Đỉnh hẳn là nhận được sự che chở của Hư Cốc mới chạy trốn được. Vì vậy Nguyên Đỉnh tôn trọng Hư Cốc, nhưng lại không bỏ xuống được thù hận, cho nên mới quang minh chính đại cùng Hư Cốc khiêu chiến.
Bây giờ Hư Cốc phi thăng, cho nên hắn lại cuồng thổ mà đến.
“Nguyên Đỉnh, là một người mâu thuẫn.” Trường Diên chân nhân đánh giá hắn, “Hắn đối người đối sự, hắn là tán thành hoặc không tán tành. Cũng chính cũng tà, có thể làm việc hết sức ti tiện, lại ở thời điểm nào đó tuân theo đạo quân tử. Tỷ như bốn năm trước hắn liền biết sư phụ trọng thương chưa lành, nhưng hắn chưa từng giậu đổ bìm leo, mà là đợi đến sau khi sư phụ khôi phục, bằng không chỉ sợ giờ phút này bên trong triều đình...”
“Chỉ sợ là vì càng tuỳ cơ ứng biến.” Ôn Đình Trạm động mi nói, “Nếu như hắn không quang minh chính đại thắng Thiên Cơ chân quân, Thiên Cơ chân quân chắc chắn sẽ không để yên cho hắn. Hắn nếu là thắng Thiên Cơ chân quân, Thiên Cơ chân quân tất nhiên muốn đúng lời hẹn, đối với hành vi tác oai tác quái của hắn làm như không thấy. Mà nếu là hắn không thể đánh bại, hắn chưa phải là đối thủ của Thiên Cơ chân quân, tự nhiên là muốn tránh đi mũi nhọn, để tránh rơi nhược điểm vào tay Thiên Cơ chân quân, ngược lại bị tru sát.”
“Có thể.” Dạ Dao Quang rất đồng ý đối với phỏng đoán của Ôn Đình Trạm, vì thế nói, “Hắn không có giậu đổ bìm leo, là vì hắn không dám giết sư thúc. Cho nên, hắn cũng không xác định Thiên Cơ sư thúc lúc toàn thịnh, bọn họ hai người đến cùng ai cao ai thấp.”
“Cũng không bài trừ khả năng này.” Trường Diên đạo trưởng vuốt cằm.
“Hắn có phải hay không muốn lên Duyên Sinh Quan tìm sư thúc khiêu chiến?” Dạ Dao Quang hỏi.
“Hắn đã như vậy chính đại quang minh xuất hiện, tự nhiên là vì thế mà đến.” Trường Diên nói.
“Thật hy vọng sư thúc đánh hắn quay trở về.” Nguyên Đỉnh người này nếu như tiến nhập triều đình, việc này đối với nàng cùng Ôn Đình Trạm mà nói, còn thật là một pho tượng cự đỉnh, dọn đều không thể dọn sạch được cái loại này!
Ai cao ai thấp, Trường Diên cũng không biết, cho nên hắn cũng không có mở miệng nói chuyện. Đến buổi chiều, tân lang tân nương bị náo loạn động phòng, sau đó gặp qua người tông môn, cuối cùng hoàn thành tông môn nghi thức. Qua Vô Âm liền giống như nữ tử dân gian ở hôn phòng chờ trượng phu, mà Vân Phi Ly lần này làm tông chủ đến chiêu đãi tạ ơn khách tới tham dự.
Bởi vì thân phận, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm lại cùng Nguyên Đỉnh ngồi ở rất gần nhau, nhưng không có thời gian trao đổi. sau khi ăn xong Nguyên Đỉnh mời Dạ Dao Quang cùng Trường Diên đi một chuyến quanh sân cùng hắn. Dạ Dao Quang đưa Ôn Đình Trạm cùng theo đi.
“Dạ cô nương, không biết Hư Cốc chân quân có từng đối với ngươi đề cập qua, hắn cùng với Nguyên gia có một hôn ước.” Nguyên Đỉnh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói.
“Ho ho...” Đang uống trà Dạ Dao Quang liền bị sặc, Ôn Đình Trạm vỗ lưng trấn an, ngẩng đầu nhìn Nguyên Đỉnh, “Chân quân, ngươi tất nhiên biết, ta không phải nghĩa phụ thân sinh cốt nhục.”
“Nghĩa nữ chẳng lẽ không phải là nữ nhi sao?” Nguyên Đỉnh hỏi ngược lại.
Dạ Dao Quang nghẹn họng.
Ôn Đình Trạm mở miệng nói: “Nguyên Đỉnh chân quân, nghĩa phụ lão nhân gia đã phi thăng, hôn ước này trừ bỏ chân quân bên ngoài không ai có hiểu biết?”
“Ngươi là?”
“Tại hạ Ôn Đình Trạm, phu quân của Dao Dao.” Ôn Đình Trạm đối mặt Độ Kiếp kỳ Nguyên Đỉnh không chút luống cuống, “Ta cùng với Dao Dao có hôn ước, trước khi Dao Dao nhận nghĩa phụ.”
Nguyên Đỉnh ánh mắt dừng ở trên mặt Ôn Đình Trạm, ánh mắt của hắn phi thường sâu thẳm, phảng phất nói: “Tướng mạo tốt, khí vận tốt.”
Ôn Đình Trạm trầm mặc không nói, không tiếp lời.
Nguyên Đỉnh cười nói: “Vậy ngươi sớm cùng nha đầu kia giải trừ hôn ước, các ngươi hai người ở một đạo, tất có một người thương.”
“Ngươi nói bậy.” Dạ Dao Quang sắc mặt lạnh lùng, “Nguyên Ân đại sư cùng nghĩa phụ đều từng nói qua, ta cùng với A Trạm chính là mệnh định phu thê.”
“Chắc chắn là mệnh định phu thê, có thể bổn quân cũng không lừa các ngươi.” Nguyên Đỉnh đạm thanh nói.
“Nguyên Đỉnh chân quân, ngươi tưởng thật xem tới được mạng của ta sao?” Dạ Dao Quang có chút khiêu khích nhìn Nguyên Đỉnh.
Ngay cả lão hòa thượng chỉ có thể nhìn ra nàng là một viên dị tinh, nhìn không ra vận mệnh của nàng, nàng không tin Nguyên Đỉnh có thể thấy được.
“Một viên dị tinh.” Nguyên Đỉnh khinh khi nói, “Mạng của ngươi số vô định, mọi việc cùng ngươi gặp nhau, người mệnh số đều sẽ thay đổi, có thể thiên mệnh lần nữa cải biến, luôn có người phải gánh vác tội nghiệt, tất báo là người chí thân của ngươi.”
Dạ Dao Quang cười lạnh: “Thiên đạo vô tình, mà ta tin nhân gian có thiện ác, sửa mệnh không phải là chủ ý của ta, ta cò gì sai. Mọi việc ta làm đều không thẹn với lương tâm, phàm là ngộ ta sửa mệnh, thiện có chết già, ác có ác báo. Thị phi ưu khuyết điểm, ta nguyện tin trời xanh có mắt!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.