Chương trước
Chương sau
Qua Vô Âm lôi kéo Dạ Dao Quang đi sang hướng khác, hướng tới sân Qua tông chủ mà đi. Dạ Dao Quang làm khách, xuất phát từ tôn trọng dựa theo quy củ, nàng đều cần phải đi gặp Qua tông chủ trước tiên.
“Người mẹ bé nhỏ của tỷ cũng liều lĩnh nhỉ.” Nhanh như vậy liền mang thai. Nơi nào có người tu luyện còn có nha hoàn hầu hạ, nhiều nhất chỉ là đệ tử. Rất rõ ràng hai nha hoàn này là vì Dương Tinh Tinh chuẩn bị.
“Tông chủ của tỷ không bỏ được bà ta.” Qua Vô Âm thờ ơ nói.
Dạ Dao Quang cũng không nhắc lại đề tài này, nàng cùng Qua Vô Âm đi gặp Qua tông chủ. Dựa theo bối phận, nàng so với Qua tông chủ có cấp bậc cao hơn, tuy rằng nàng là lấy thân phận bạn tốt của Qua Vô Âm mà đến, nhưng là ở Duyên Sinh quan một ngày, có Thiên Cơ chân quân một ngày, bọn họ không dám không tôn trọng nàng.
Cũng chính là gặp mặt, chào hỏi, nói một hai câu, Dạ Dao Quang liền cùng Qua Vô Âm rời đi. Qua Vô Âm trực tiếp đưa Dạ Dao Quang về phòng của nàng. Liên Sơn thì đượcc an bài chỗ ở khác. Tuy rằng Liên Sơn vóc dáng rất cao, ở Qua Vụ Hải vẫn là có chỗ có thể ở.
“Tỷ hiện tại vượt qua những khó khăn thế nào?” Dạ Dao Quang mới nhìn đến Dương Tinh Tinh như vậy đắc ý, lại rất rõ ràng dùng thân phận chủ điện đi ra. Đêm khuya như vậy không cần thấy Qua tông chủ, tất nhiên người khác sẽ nghĩ là tông chủ phu nhân. Có thể thấy được Dương Tinh Tinh ở Qua Vụ Hải cỡ nào phong sinh thủy khởi.
“Khó khăn gì chứ?” Qua Vô Âm ngữ khí nhẹ nhàng, “So với bà ấy, tỷ tương lai là Phiêu Mạc tiên tông tông chủ phu nhân, địa vị càng quan trọng. Đã bình an vô sự trong vài năm nay, chúng ta đều không cần can thiệp.” Dừng một chút, Qua Vô Âm thở dài, “Nếu chuyện đã như vậy, cũng không có gì đáng nói. Người bà ta coi trọng không phải là Qua Duệ Trọng, mà chính là địa vị, cùng sự kế vị của con trai. Nếu là bà không đứng ra tranh, mẹ ta cũng sẽ không thể cùng bà ta tranh chấp.”
“Bà ta còn muốn tranh chấp vị trí?” Dạ Dao Quang hoài nghi, “Bà ta dựa vào cái gì tranh?”
Cứ cho Dương Tinh Tinh là Qua Duệ Trọng nhị phu nhân, nói không hay, cho là Dương Tinh Tinh xử lý mẫu thân của Qua Vô Âm và trở thành đại phu nhân, con cái của bà ta đều không có khả năng được kế thừa quyền tông môn. Phải biết rằng Dương Tinh Tinh là yêu, hài tử bà ta sinh ra sẽ có yêu khí. Người như vậy cầm quyền đại tông môn, đừng nói các trưởng lão Qua Vụ Hải đồng ý, các tông môn khác cũng sẽ không thể đồng ý.
“Ý đồ của bà ta quá lớn.” Qua Vô Âm khinh thường cười, “Cũng không biết từ chỗ nào nghe được thủy linh châu có thể tẩy gân phạt tủy, tẩy đi yêu khí, đã không chỉ một lần giựt giây Qua Duệ Trọng cầu tổ phụ.”
“Tổ phụ của tỷ còn chưa có hồ đồ.” Dạ Dao Quang nhíu mày, Qua tông chủ sẽ không làm như vậy.
“Tỷ vì sao không quản mà nói với muội trong Định Hải tháp là thủy linh châu, chính là bị bà ta làm náo loạn. Toàn bộ tông môn cơ hồ đều đã biết Định Hải tháp có thủy linh châu.” Người người đều biết đến, cũng không phải là tông môn cơ mật, nàng tự nhiên nói không có bận tâm.
“Làm sao bà ta biết được?” Dạ Dao Quang nghi hoặc.
“Từ miệng Qua Duệ Trọng mà biết” Qua Vô Âm nói không cần suy nghĩ.
“Tỷ là biết được sau khi tổ phụ say, phụ thân tỷ còn chưa chắc sẽ trở thành tông chủ, tổ phụ của tỷ theo lý sẽ không nói cho hắn mới đúng.” Dạ Dao Quang phân tích nói, “Nếu là Qua Duệ Trọng cũng không biết, như vậy Dương Tinh Tinh từ đâu mà biết.”
Dạ Dao Quang vừa hỏi, Qua Vô Âm liền ngây ngẩn cả người, đứng bật dậy. Nàng suy nghĩ theo lý thường là vì Qua Duệ Trọng nói cho Dương Tinh Tinh, mà nếu như không phải như vậy, vừa vặn tương phản là Dương Tinh Tinh nói cho Qua Duệ Trọng. Lại mượn chuyện này đem sự tình Định Hải tháp có thủy linh châu nháo loạn để mọi người đều biết, mục đích của nàng ta là cái gì?
“Tỷ chẳng lẽ không cảm thấy Dương Tinh Tinh rất khả nghi?” Dạ Dao Quang cũng ngồi dậy, nhìn Qua Vô Âm ngồi cạnh. “Lúc trước tổ phụ của tỷ thế nào có yêu độc? Qua Vụ Hải canh phòng nghiêm ngặt từ ngoài, muội một đường tiến vào cảm thấy giống như có yêu vật ngăn cản vô pháp tới gần, nếu yêu vật có tu vi cao thâm, vì sao không giết hoặc là làm trọng thương tổ phụ tỷ.”
“Nếu như nó không nghĩ sẽ làm kinh động tới bọn ta?” Qua Vô Âm biện giải.
“Khả năng này cũng có thể.” Dạ Dao Quang gật đầu, nhưng là ngược lại nói, “Nếu là pháp lực cao thâm, có thể thần không biết quỷ không hay tiến nhập vào Qua Vụ Hải, có thể không cảm giác thụ yêu Dương Tinh Tinh này tồn tại? Bây giờ lại cảm nhận được, hắn đầu độc tổ phụ, lại không đem Dương Tinh Tinh giết chết, có phải hay không rất buồn cười?”
Nó chẳng lẽ không biết Dương Tinh Tinh có bản lĩnh thắng cả Qua tông chủ? Đây không phải là một chuyến đi vô ích.
“Nàng ta lúc đó có thai...” Qua Vô Âm nói xong liền trợn mắt, có thai a, nàng biết rõ làm như vậy có thể làm chết hài tử của mình, nhưng vẫn như cũ lựa chọn cùng yêu vật liên thủ, Qua Vô Âm vô pháp tưởng tượng ác tâm lớn cỡ này. “Mặc dù tỷ không thích nàng ta, càng là chán ghét, nhưng tỷ hiểu tình ý của nàng đối với Qua Duệ Trọng là thật.”
“Có lẽ, nàng ta tự nhận có thể thoát khỏi sự kiểm soát của yêu vật này.” Dạ Dao Quang sắc sảo nói.
“Nàng không giống như là một người có ác tâm lớn, vì ích lợi mà bỏ qua hài tử.” Mặc dù là địch nhân, Qua Vô Âm cũng sẽ không thể cố ý bôi đen cùng phủ định phẩm chất của nàng ta.
“Nếu là đứa nhỏ này bản thân có vấn đề?” Dạ Dao Quang nghĩ tới điểm này.
“Có vấn đề?” đôi mắt đẹp của Qua Vô Âm trừng lớn, “Ý của muội là nàng ta sau lưng Qua Duệ Trọng...”
“Tỷ nghĩ người nào vậy?” Dạ Dao Quang trợn trừng mắt, “Nàng ta cùng Qua Duệ Trọng ra vào một đôi, nếu nàng ta nghĩ tới cũng phải có cơ hội a, toàn bộ Qua Vụ Hải trừ bỏ Qua Duệ Trọng, ai còn dám cùng nàng cấu kết?”
Qua Vô Âm thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Vậy muội là ý gì?”
“Tỷ có còn nhớ ngọc bồ đề bảy lá không?” Dạ Dao Quang gật đầu nhắc nhở Qua Vô Âm, “Muội nhớ tỷ từng nói với muội, nàng ta vụng trộm dùng ngọc bồ đề bảy lá, cho nên suýt nữa hiện nguyên hình, một nửa khuôn mặt người và nửa là cây, nàng ta là khi nào bình thường lại và làm cách nào?”
“Nàng ta vẫn ổn trước khi mang thai, tựa hồ như Qua Duệ Trọng đã tìm bảo bối cho nàng ta.” Qua Vô Âm giải thích nói, “Đến cùng là bình thường lại cách nào, chúng ta đều không rõ ràng, loại sự tình này ta không muốn đi hỏi thăm...” Nói tới đây, Qua Vô Âm phản ứng, “Muội là nói, nàng rất có khả năng dùng vật gì đó không ổn, mới khôi phục được chính mình, mà thứ này có lẽ có lưu lại độc tố ở trong cơ thể, đợi đến khi nàng ta mang thai mới phát hiện. Đứa nhỏ này sinh hạ rất có khả năng có vấn đề, cho nên nàng ta mới hạ quyết tâm!”
Nếu như vậy, mọi chuyện có thể giải thích rõ ràng. Qua Vô Âm luôn luôn hoài nghi yêu độc từ đâu mà đến, yêu vật căn bản là không thể tới gần chỗ này. Nếu như là Dương Tinh Tinh phát hiện đứa nhỏ này không thể sinh hạ, lại không thể tìm được lý do nào khác để bỏ đứa trẻ này, mà với việc lựa chọn bỏ đứa nhỏ hay dùng đứa nhỏ để danh chính ngôn thuận tranh giành lợi ích, nàng ta ắt thông minh lựa chọn cách sau, bởi vì cách sau sẽ dễ dàng hơn, lại càng không sẽ bị người khác điều tra, cho nên chuyện tổ phụ trúng yêu độc là do Dương Tinh Tinh tự biên tự diễn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.