Chương trước
Chương sau
“Sao căn nhà này của ta lại không đổi được?” Dạ Dao Quang giơ tay lên ngăn Vương Nhất Lâm lại, cười hỏi.
Lão nhân lấy một chiếc la bàn ra: “Tiểu cô nương, cô xem không hiểu, nhưng bố cục nhà này của cô đã vô cùng tốt rồi. Ta vừa vào nhà cô, nhà này của cô cửa mở ở Ly vị, bếp đặt ở Chấn vị (1),chính là “ty mệnh”, khoa giáp liên miên, Chấn Ly tương xứng thành sao Mộc Tham Lang, sao này là Mộc, tương sinh với Ly Hỏa. Phía trên nhà này treo phủ Trạng nguyên, càng có thể khiến Trạng nguyên gia một bước lên mây, là căn nhà công danh hiển hách.”
“Những điều lão nhân gia nói ta đều hiểu, nhưng lão nhân gia có thấy căn nhà đối diện?” Dạ Dao Quang chỉ vào đối diện căn nhà nói. 
Lão nhân xoay người nhìn về phía đối diện, la bàn trong tay ông vừa xoay, nhìn quái tượng hiển thị trên la bàn, ông không khỏi kinh ngạc: “Đó cũng là một cát trạch (2),chỉ tiếc...”
“Chỉ tiếc là bị chúng ta đè ép số phận.” Dạ Dao Quang nói thay lời ông:
“Nhà này của ta là Ly môn Khảm chủ, thành phú quý, chính là diên niên trạch khó gặp. Ly môn và Khảm chủ xứng đôi, quẻ Ly và quẻ Khảm tương hỗ là cát tinh diên niên, Ly đại diện cho người nữ trong nhà, Khảm đại diện cho người nam trong nhà, là âm dương tương xứng, bếp lại có chỗ tam cát, lần lượt là Khảm bếp. Đáng tiếc Khảm Thủy khắc Ly Hỏa, không có lợi cho nữ, vì vậy không dễ chọn. Thứ hai là Chấn bếp như hiện nay, đúng như lão nhân gia nói, gia chủ đại phú đại quý, một bước lên mây nhưng sao Tham Lang hung, nuốt vận khí của người khác để mình dùng, cuối cùng còn dư lại là Ly bếp, dựa theo Ly môn mà nói thì Ly bếp đại diện cho phục vị bếp, dựa theo Khảm chủ mà nói thì Ly bếp chính là diên niên bếp, là sự lựa chọn đại cát. Nếu lợi người lợi mình, sao phải làm hại người để lấy lợi cho mình?” 
Lão nhân bị Dạ Dao Quang nói đến chấn động trong lòng, cuối cùng cúi đầu nói với Dạ Dao Quang: “Lão nhân thụ giáo, thì ra cô nương là người trong nghề, là lão nhân múa rìu qua mắt thợ.”
"Lão nhân gia không cần như vậy, không phải tất cả mọi người đều có thiện ý nhắc nhở với người xa lạ, lão nhân gia lòng dạ rộng rãi.” Dạ Dao Quang cũng không ngại lão nhân toàn thân lôi thôi, tự mình đỡ lấy ông:
“Ta chỉ là thờ phụng thiên đạo luân hồi, nhân quả tự có báo đáp, dù vô tâm đi qua cũng chưa chắc không có một ngày hoàn lại, cũng không có ý chí như lão nhân gia, nói cho cùng cũng chỉ vì bản thân mà thôi.” 
“Gặp được cô nương là phúc.”
Lão nhân gia chăm chú nhìn Dạ Dao Quang một lúc, bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi.
"Dao tỷ tỷ, thật là khiến bọn muội mở rộng tầm mắt." Đến khi người đi rồi, Dụ Thanh Tập mới đưa ánh mắt kính nể nhìn Dạ Dao Quang, nghĩ đến Dạ Dao Quang thong dong tự tin đứng ở nơi đó, khí độ đó cũng đủ làm người ta thuyết phục. 
“Được rồi, đừng khen ta nữa, chúng ta đi vào xem trước đã.” Dạ Dao Quang lắc đầu cười đi vào trước.
Họ lại hoàn toàn không biết màn tranh luận tại cửa vừa rồi của bọn họ rơi vào trong mắt không ít người. Nhất là Đơn Cửu Từ đang ở trong nhà sát vách, cũng không biết có phải trùng hợp hay không, căn nhà bệ hạ ban cho Ôn Đình Trạm chỉ cách căn nhà của Đơn Cửu Từ vẻn vẹn hai bức tường, cách một con hẻm nhỏ. Cùng với chuyện xảy ra bên ngoài, Đơn Cửu Từ rất nhanh đã hiểu ra, bạn tốt đến nhà hắn uống trà nghe xong, không khỏi mở quạt ra: “Người vợ này của Ôn Doãn Hòa đích thực là khác người, chẳng trách lại khiến cây vạn tuế cậu cũng muốn nở hoa.”
Đơn Cửu Từ cũng không nói gì, chỉ nhẹ nhàng nhếch khóe môi. 
Thấy bạn tốt như vậy, người nọ lại nói: “Đáng tiếc không có duyên với cậu. A Từ, nhân lúc trái tim còn chưa chìm sâu, sớm ngày dứt ra đi, nhà này dời đi vẫn là tốt nhất.”
“Nhà này ta ở đã hơn mười năm, sao nhất định phải là ta nhường?” Đơn Cửu Từ nói.
Người nọ nghe vậy lắc đầu, không nói tiếp nữa. 
Mà Dạ Dao Quang hồn nhiên không biết hàng xóm có những ai, vì còn chưa chính thức vào ở, định ở rồi mới tìm thời gian chính thức đi thăm hỏi. Vì vừa rồi mới để lộ, Dụ Thanh Tập và La Bái Hạm đều líu ríu vây quanh Dạ Dao Quang, muốn nghe Dạ Dao Quang nói về những chuyện phong thủy, không bao lâu sau Trác Mẫn Nghiên cũng chạy tới. Dạ Dao Quang bị ba cô gái quấn lấy đến tận trời tối, phủ của bọn họ phái người tới đón mới lưu luyến rời đi.
Ban đêm lúc trở về, Dạ Dao Quang nói cho Ôn Đình Trạm nghe chuyện ngày hôm nay, Ôn Đình Trạm gần đây đều bận rộn sắp xếp một vài việc, chờ chuẩn bị tốt phủ Trạng nguyên rồi hồi hương tế tổ, ngoài ra còn có chuyện của Vĩnh An Vương phủ Ôn Đình Trạm cũng không ngơi tay. Người của hắn tuy không lên triều nhưng lại ngầm gây rối không ít chuyện, Vĩnh An Vương mới được thả về, còn chưa lợi dụng chuyện của vương phi tranh thủ lấy được chút đồng tình trước mặt bệ hạ đã lại bị chọc ra vài chuyện liên quan đến hắn, cuối cùng khiến bệ hạ tức giận tới mức trực tiệp hạ lệnh cưỡng chế hắn trong vương phủ tu thân dưỡng tính.
“Đây không phải là lợi cho hắn ư?” Dạ Dao Quang cười nhạt không nói, cứ để hắn ở ẩn đi. 
“Nếu ta đã nói cho hắn một đường sống thì không thể lật lọng.” Ôn Đình Trạm giải thích:
“Chỉ có bức Vĩnh An Vương đến hoàn cảnh sợ bóng sợ gió như vậy mới có thể khiến hắn ngoan ngoãn thu hồi nanh vuốt, không báo thù Định Bá phủ nữa.”
“Muội thích Trạm ca như vậy.” Dạ Dao Quang nghe xong thoải mái trong lòng, thưởng cậu một nụ hôn. 
Ôn Đình Trạm cười nói: "Vạn chiêu nghi có tin vui."
“Bệ hạ sợ là đã vui đến phát điên rồi?” Tuổi gần sáu mươi lại khiến nữ nhân mang thai, điều này chứng minh thân thể ông khỏe mạnh, chứng minh ông còn trẻ, đây là chuyện vinh dự biết bao nhiêu?
“Nàng không nghi ngờ trong bụng Vạn chiêu nghi không phải là cốt nhục của bệ hạ?” Ôn Đình Trạm vô cùng kinh ngạc, dù sao bệ hạ trông cũng rất già nua. 
“Nếu là một tháng trước thì tất nhiên muội sẽ hoài nghi.” Dạ Dao Quang nói:
“Trước đây lẻn vào trong cung muội đã thấy bệ hạ, tuy chỉ gặp mặt một lần, bệ hạ đã gần đất xa trời, nhưng ngày đó khi muội gặp lại bệ hạ trong tiệc mừng, tuy dung nhan của ông ấy không có thay đổi gì nhưng trong mắt lại toát ra sức sống, khí tức cả người cũng tươi mới, bệ hạ có lẽ là được uống thuốc kéo dài tuổi thọ, trừ độc kiện thân.”
“Thuốc này vốn là quà ta đưa cho thầy...” Ôn Đình Trạm đã đoán được Chử đế sư đưa thuốc cho bệ hạ, chợt than thở: 
“Lại tìm phiền phức cho mình.”
“Chàng còn sợ phiền phức?” Dạ Dao Quang đưa tay nhéo mũi Ôn Đình Trạm:
“Chỉ sợ Vạn chiêu nghi không bao lâu nữa sẽ được phong phi, nàng ấy bây giờ chính là vận may đầy người.” 
"Được rồi, không nghĩ đến những thứ này, mấy ngày trước nàng nói với ta phủ Trạng nguyên chính là diên niên trạch, hôm nay ta cố ý xem nhiều sách mới biết được diên niên trạch, ta có thể hiểu được vì sao Dao Dao lại thích.” Ôn Đình Trạm híp đôi mắt phượng nhỏ dài:
“Thì ra trong lòng Dao Dao nghĩ như vậy, xem ra trách nhiệm của ta rất lớn.”
Dạ Dao Quang đầu tiên hơi khó hiểu, đến khi đối mặt với ánh mắt mập mờ của Ôn Đình Trạm mới phản ứng được, một tay đẩy cậu ra, xoay người đi về phòng mình, lúc ra cửa còn làm mặt quỷ với cậu: 
“Nghĩ hay quá nhỉ!”
Diên niên trạch, vợ chồng gia chủ tương xứng, nhà Thủy hỏa ký tế (3),phúc lộc thọ đầy đủ hết, con cháu trung nghĩa hiếu hiền, sinh bốn con, con cháu đầy nhà...
***
(1) Ly vị, Chấn vị: Các phương hướng trong phong thủy.
(2) Cát trạch: Căn nhà có vận may, mang đến may mắn cho chủ nhà.
(3) Thủy hỏa ký tế: Quẻ thứ 63 trong Kinh Dịch. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.