Chương trước
Chương sau
“Bọn họ còn không biết thân phận của muội!” Qua Vô Âm vốn dĩ cũng hiểu cách làm người của Dạ Dao Quang, xưa nay Dạ Dao Quang dám làm dám chịu, tuyệt đối sẽ không chống chế.
“Bọn họ muốn chết!” Đôi mắt đen láy của Ôn Đình Trạm chợt lóe lên, sau đó cậu đứng dậy mím chặt môi đi ra ngoài.
Dạ Dao Quang va Qua Vô Âm đều im lặng nhìn theo cho đến khi hình bóng của Ôn Đình Trạm khuất xa không còn nhìn thấy nữa. 
Một lúc lâu sau, Qua Vô Âm mới lấy lại tinh thần nói với Dạ Dao Quang: “Tướng công nhỏ nhà muội tức giận rồi.”
“Ừ, tức giận rồi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.” Dạ Dao Quang ngơ ngác gật đầu.
Đây là lần đầu tiên Dạ Dao Quang nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng như thế của Ôn Đình Trạm. Cậu rõ ràng không có vẻ tức giận gì nhưng tất cả mọi người xung quanh đều có thể cảm giác được khí lạnh xung quanh cậu. 
Mãi cho đến lúc đồ ăn trưa làm xong, Dạ Dao Quang mới thấy Ôn Đình Trạm. Lúc này Ôn Đình Trạm đã thu lại hết khí lạnh, cậu đi từ ngoài bước vào mang theo ánh nắng rực rỡ khiến người ta cảm giác như có gió xuân thổi qua, cả căn nhà cũng ấm áp thêm vài phần. Sự thay đổi này khiến Dạ Dao Quang va Qua Vô Âm cảm thấy hình ảnh Ôn Đình Trạm lạnh lùng khi nãy chỉ là ảo giác của hai người…
Nhưng Dạ Dao Quang và Qua Vô Âm cũng không nói thêm điều gì vì có Qua Vô Âm ở đây nên Dạ Dao Quang không tiện nói nhiều, còn Qua Vô Âm thì trong lòng vẫn còn một chút sợ hãi đối với Ôn Đình Trạm. Bề ngoài thì anh tuấn phong độ nhưng tâm tư lại sâu xa không ai bằng.
Ăn cơm xong, Ôn Đình Trạm đi tới thư phòng, Dạ Dao Quang tìm Qua Vô Âm nói chuyện. Qua Vô Âm đặc biệt chạy tới đây vì lo cho Dạ Dao Quang nên Dạ Dao Quang cũng không thể bỏ rơi Qua Vô Âm một mình được. 
“Muội không đi theo tướng công nhỏ của muội sao?” Qua Vô Âm có chút hiếu kì.
“Trạm ca trước giờ vẫn có chừng mực, chàng ấy làm việc muội chưa bao giờ tham dự vào.” Dạ Dao Quang giải thích, sau đó kéo Qua Vô Âm đi đến bờ biển nghe tiếng sóng biển vỗ rì rào, sau đó mới lên tiếng hỏi:
“Vô Âm, chuyện của Phiêu Mạc Tiên tông tỷ có biết nguyên nhân gì không?” 
“Chuyện của Phiêu Mạc Tiên tông sao?” Qua Vô Âm thở dài:
“Một tháng trước chúng ta đi dự lễ tế của Phiêu Mạc Tiên tông, tỷ tất nhiên là biết. Đúng là tạo hóa trêu người, ai cũng không ngờ Vân tông chủ lại bị tẩu hỏa nhập ma, chuyện này đối với tất cả các môn phái chính là sự đả kích nặng nề. Vân tông chủ là người luôn giữ tâm thanh tịnh, hành thiện tích đức như vậy mà cũng không tránh thoát được tâm ma. Nếu không có chuyện Hư Cốc chân nhân phi thăng thì chỉ sợ toàn bộ giới tu chân đã bị dao động rồi.”
Dạ Dao Quang cũng không quan tâm chuyện này, Qua Vô Âm lại không hiểu ý tứ của cô nên Dạ Dao Quang đành hỏi thẳng: “Vì sao không tẩy trừ ma tính trong người Vân tông chủ?” 
“Tẩy trừ ma tính?” Qua Vô Âm nhìn dáng vẻ khẩn trương của Dạ Dao Quang liền khoác tay lên vai Dạ Dao Quang:
“Nhìn dáng vẻ lo lắng của muội kìa, chắc không phải muội nghĩ nguyên nhân là do đá Nữ Oa đấy chứ?”
“Trạm ca từng nói với muội rằng địa cung chỉ có một đá Nữ Oa là thật!” Dạ Dao Quang cũng không giấu giếm. 
“Thì ra là thế.” Qua Vô Âm giống như tỉnh ngộ, hết sức chăm chú nói với Dạ Dao Quang:
“Muội lo lắng viên đá mà Vân Phi Ly mang về chính là đá Nữ Oa giả sao? Sao muội lại nghĩ như vậy? Việc có liên quan đến tính mạng của Vân tông chủ, muội tưởng bọn họ mang đá về sẽ lập tức sử dụng hay sao? Thất đại trưởng lão của Phiêu Mạc Tiên tông đều đã đích thân kiểm tra, nếu đá Nữ Oa là giả thì nhất định bọn họ sẽ không dùng lên người của Vân tông chủ nên chuyện này không liên quan đến đá Nữ Oa. Nguyên nhân thật sự là do bọn họ sử dụng bí pháp. Về sau Thiên Cơ chân quân đã tự mình đi tới đó, đối với phương pháp này Thiên Cơ chân quân cũng chưa từng thử qua nên không biết có tác dụng hay không, sau đó Vân Phi Ly hỏi rõ mọi chuyện trước mặt mọi người mới biết thì ra là vì sử dụng bí pháp…”
Dạ Dao Quang nghe xong lời nói của Qua Vô Âm lập tức thở dài một hơi. Chính cô cũng quên mất Phiêu Mạc Tiên tông là nơi như thế nào. Sự việc liên quan đến tính mạng của tông chủ, hơn nữa lại là vật lấy từ địa cung ra, cho dù không cần kiểm tra thật giả cũng phải kiểm tra xem có độc hay không, nếu không nắm chắc thì làm sao bọn họ dám đưa cho tông chủ dùng? 
“Muội trước giờ thông minh như vậy mà điểm nhỏ nhặt này cũng không nghĩ ra?” Qua Vô Âm buồn bực nói.
“Nợ nhân tình chính là gánh nặng…” Dạ Dao Quang thở dài.
Nếu không có Vân Phi Ly hai lần xuất thủ cứu giúp dưới địa cung, thậm chí còn làm rơi mất một viên đá Nữ Oa thì cô cũng không đến mức không tỉnh táo như thế. Cô nợ ân tình của Vân Phi Ly nên mới lo lắng, trong lòng còn có thêm vài phần áy náy. 
“Tỷ hiểu, muội yên tâm đi, chuyện này tuyệt đối không có quan hệ gi với muội.” Qua Vô Âm đảm bảo.
“Vân Phi Ly hiện giờ cũng đã là tông chủ của Phiêu Mạc Tiên tông, trước đây tỷ cho rằng hắn chính là người tự do tự tại nhất, không ngờ hắn mới bằng ấy tuổi mà đã phải nhận nhiệm vụ khó khăn như vậy, trở thành tông chủ Phiêu Mạc Tiên tông…”
Đột nhiên tiếng nói của Qua Vô Âm ngừng lại, ánh mắt của nàng có chút ngẩn ngơ. 
“Vô Âm, tỷ sao vậy?” Dạ Dao Quang lên tiếng hỏi.
“Nữ nhân kia mang thai.” Qua Vô Âm cúi đầu đá một mảnh vỏ sò bên chân rơi xuống biển.
“Không biết nàng ta dùng cách nào chiếm được một phương pháp song tu, mượn yêu thể của nàng ta để giúp Qua Duệ Trọng tăng tu vi. Cứ như thế, không tới hai năm là tu vi của Qua Duệ Trọng có thể hoàn toàn khôi phục. Qua Duệ Trọng muốn cưới hai vợ, tổ phụ đã ngăn cản nhưng lão thái thái lại không nỡ…” 
Dạ Dao Quang lập tức hiểu rõ tình cảnh của Qua Vô Âm. Qua Duệ Trọng có người trong lòng, mà Qua Duệ Trọng còn được tổ mẫu của Qua Vô Âm che chở. Hiện giờ mọi chuyện đã thành như vậy, chỉ còn có tổ phụ của Qua Vô Âm đang kiên trì phản đối. Nhưng hôm nay yêu tinh kia đã có thai, tuy rằng nàng ta là yêu thể nhưng chỉ cần không có yêu tu thì vẫn được xem như chí linh thể, có Qua Duệ Trọng bên cạnh thì nàng ta không cần biến thành yêu tu. Chờ Qua Duệ Trọng khôi phục tu vi thì có lẽ tổ phụ của Qua Vô Âm cũng sẽ dao động.
“Lúc đầu có lẽ tỷ nên nhẫn tâm hơn…” Qua Vô Âm híp mắt, nhẫn tâm hơn một chút, trực tiếp biến nữ nhân kia thành yêu tu, sau đó bất kể môn phái nào cũng đều không buông tha cho nàng ta.
“Tỷ phải cẩn thận.” Trừ những thứ này ra, Dạ Dao Quang cũng không biết nói gì. Thật ra cô đã sớm nhận ra yêu tinh kia là một người tính tình vô cùng thẳng thắn, cương liệt lại có chút cực đoan. 
Nếu không phải như thế thì nàng ta cũng sẽ không uống thuốc độc tự sát trước mặt một nam nhân vô tội trong đêm động phòng hoa chúc khiến trong lòng nam nhân kia để lại một bóng ma. Đây chính là tác phong thà phụ cả thiên hạ cũng không để thiên hạ phụ nàng…
Loại người như vậy có tâm lí chiếm hữu vô cùng mạnh, nàng có dũng khí tự sát là bởi vì nàng thà chết chứ không chịu khuất phục, nàng có thể đối xử tàn nhẫn với chính mình thì nàng cũng sẽ đối xử với người khác tàn nhẫn hơn. Có lẽ Qua Duệ Trọng chính là chấp niệm của nàng, bởi vì yêu Qua Duệ Trọng nên nàng sẽ không hận ông ta, có thể làm vợ Qua Duệ Trọng hay không nàng cũng không để trong lòng. Vì vậy nàng chỉ đành chuyển hận ý này đến người khác, bắt đầu từ mẫu thân Qua Vô Âm, sau đó là toàn bộ đám người Qua Vô Âm…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.