Chương trước
Chương sau
Ấp Thành công chúa giao hẹn cẩn thận, cứ mỗi ba ngày cô sẽ trở về trị liệu cho Ấp Thành công chúa một lần, ngày thứ hai bọn họ mới vội vàng trở về học viện. Tuy bọn họ đi quá thời gian nghỉ của Hòa sơn trưởng nhưng lần này đám người Ôn Đình Trạm đi thi đấu giành vinh quang cho học viện, Hòa sơn trưởng cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Lần này trở về, ánh mắt của các học trò nhìn Ôn Đình Trạm khác trước rất nhiều, đó là một sự sùng kính tuyệt đối.
Nhưng đám người Dạ Dao Quang vẫn không bị ảnh hưởng, trước đây đi học thế nào, về sau đi học vẫn thế. Duy nhất có một sự thay đổi, có lẽ vì cô giành được một vị trí đứng đầu cho học viện nên phu tử Sử học cũng không chú ý soi mói cô như trước nữa.
Thời gian nửa tháng cứ lặng yên trôi qua như vậy, Ấp Thành công chúa được chữa khỏi, đã khởi hành trở về Đế đô. Trong thời gian đó, Dạ Dao Quang đã chọn một thời điểm chính thức thu nhận Càn Dương làm đồ đệ, đồng thời bắt đầu dạy Càn Dương một phương pháp tu luyện chí dương. Càn Dương đã là tu vi Kim Đan, trong cơ thể chỉ có ba loại khí ngũ hành là Thổ, Mộc, Hỏa. Hiện tại tu luyện thuật ngũ hành đã không còn thích hợp, hơn nữa thân thể của hắn chí dương, không thể đưa ngũ hành Thủy vào, rất dễ bị tẩu hỏa nhập ma. 
Trước ngày nghỉ cuối tháng một ngày, bọn họ đang thảo luận ba ngày này sẽ đi du ngoạn chỗ nào thì Càn Dương đột nhiên tiến lên trước: "Sư phụ, học viện này không sạch sẽ."
Mấy người bị dọa giật nảy mình, miệng Càn Dương nói “không sạch sẽ”, có thể không phải là “không sạch sẽ” bình thường mà là có thứ quỷ quái. Nhưng từ trước đến nay Dạ Dao Quang lại không hề cảm giác được khí của âm quỷ.
"Chỗ nào không sạch sẽ?" Thân thể của Càn Dương thuần dương, hắn nhạy cảm với khí âm quỷ hơn Dạ Dao Quang. 
"Đồ nhi gặp được ba người, cả ba đều có vướng mắc với nữ quỷ." Càn Dương nói.
"Thật sao?" Dạ Dao Quang không khỏi kinh ngạc, nếu như đã có trên ba người của học viện bị nữ quỷ hút dương khí, như vậy nữ quỷ này tất nhiên lẩn trốn trong học viện.
"Ừm." Càn Dương gật đầu nặng nề. 
"Mùi trên người bọn họ cùng là của một nữ quỷ."
"Tiểu Dương, tối nay ta dọn đến ở cùng phòng cậu." Lục Vĩnh Điềm lập tức tỏ thái độ.
Càn Dương tới học viện Bạch Lộc, ở chung học xá với Lục Vĩnh Điềm và Văn Du nhưng từng phòng đều là tách riêng. Có ba phòng, mỗi người bọn họ ở một phòng. 
"Cho ta chen vào với." Văn Du nghĩ tới trước đây hắn đã bị nữ quỷ ngủ cùng, ai biết nữ quỷ có tìm đến hắn lần nữa hay không.
"Căn phòng dán tấm bùa chính là…" Dạ Dao Quang liếc mắt nhìn hai người, sau đó nhìn về phía Càn Dương:
"Mau, cậu vẽ bùa đi, trước khi trời tối vẽ cho xong mười tấm bùa hóa sát." 
"Vậy ta muốn ăn sáu chén cơm." Càn Dương lập tức nói.
Dạ Dao Quang thường ngày chỉ cho hắn ăn bốn chén cơm, mỗi bữa hắn đều ăn lửng dạ.
"Được, hôm nay cho cậu ăn sáu chén cơm." Dạ Dao Quang cạn lời. 
Dạ Dao Quang không phải là ngược đãi hắn, ngược lại ăn quá nhiều không tốt với dạ dày. Mặc dù hắn là người tu luyện nhưng cũng không phải là người tu luyện ngũ hành, toàn bộ độc tố trong người cũng chưa thể loại trừ ra hết nên Dạ Dao Quang mới bắt hắn ăn uống điều độ. Hơn nữa đạo dưỡng sinh cũng vốn không thể ăn no liều chết, có điều thỉnh thoảng ăn một bữa cũng không có chuyện gì.
"Chúng ta đi tìm sơn trưởng." Ôn Đình Trạm đột nhiên đứng lên.
Dạ Dao Quang mới nhớ lại, lúc này không giống ngày xưa lúc cô bắt yêu quái tại học viện Nhạc Lộc. Hòa sơn trưởng đã đủ tín nhiệm với những lời cô nói, bây giờ đi tìm Hòa sơn trưởng nói rõ lời này là có thể gọi ba cậu học trò bị hút dương khí kia tới hỏi dò một phen. 
"Được rồi, cậu biết ba người bị hút dương khí kia là ai sao?" Dạ Dao Quang bỗng nhiên hỏi, không biết là ai thì biết làm thế nào. Liếc thấy Càn Dương sắp được ăn sáu chén cơm tối cười vui tới mức chỉ thấy răng không nhìn thấy mắt, Dạ Dao Quang lắc đầu ngán ngẩm, hỏi hắn có khi chỉ biết trả lời ba chữ: Quên mất rồi...
"Thật hết cách!" Ôn Đình Trạm kéo Dạ Dao Quang đi tìm Hòa sơn trưởng.
Hòa sơn trưởng mới vừa dùng bữa tối, đang chỉnh lý thư tịch trong thư phòng. Học viện cũng có một nhóm người muốn tham gia thi Hương vào tháng tám, vì vậy hiện tại ông vô cùng bận rộn. Thế nhưng đồng tử tới báo Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm tới cầu kiến, ông lập tức buông thư tịch trên tay xuống, cho đồng tử mời hai người vào. 
"Ngày mai chính là ngày nghỉ, lúc này hai trò tới tìm lão phu, chẳng lẽ là muốn xin nghỉ đi chơi xa?" Hòa sơn trưởng hỏi trêu.
"Trò đâu dám." Ôn Đình Trạm nghĩ tới vì lễ cập kê của Dạ Dao Quang mà tiền trảm hậu tấu, không khỏi cười nhã nhặn:
"Trò và tiểu Khu tới đây là có một chuyện cần báo." 
"Chuyện gì?"
Ôn Đình Trạm liếc mắt nhìn Dạ Dao Quang, Dạ Dao Quang hội ý: "Sơn trưởng, học viện có thể ẩn chứa nữ quỷ."
"Hả?" Chén trà Hòa sơn trưởng đang bưng bỗng nhiên rơi xuống đất, lập tức có đồng tử dọn dẹp. Sắc mặt ông nhìn Dạ Dao Quang vô cùng nghiêm túc: 
"Trò khẳng định trong học viện có ẩn chứa nữ quỷ?"
"Chỉ là suy đoán." Dạ Dao Quang nói:
"Thực ra từ đầu năm ngoái, trò đã phát hiện Văn Du bị hút dương khí. Sau khi hỏi lại mới biết được Văn Du gặp được nữ quỷ ở bên ngoài học viện. Mà hôm nay Càn Dương gặp ba học trò tại học viện, phát hiện bọn họ đều đã bị hút dương khí, vì vậy trò suy đoán nữ quỷ lẩn trốn trong học viện. Nếu không tìm ra nó để diệt trừ, càng ngày học viện sẽ có càng nhiều học trò gặp nạn." 
Kỳ thực Văn Du đã có một chút suy nghĩ sai lầm, nữ quỷ này sẽ không tới học viện tìm hắn lần nữa. Bởi vì thứ nữ quỷ muốn hút chính là dương khí lần đầu tiên của người con trai. Học trò của học viện quá nửa vẫn là thân thể đồng tử, điều này càng lợi cho người nữ quỷ kia tu luyện. Chỉ là học viện này là nơi tồn tại chính khí mạnh mẽ, Dạ Dao Quang không nghĩ ra nữ quỷ này làm thế nào vào được học viện, cuối cùng lại lẩn trốn ở nơi nào.
"Mọi người dự định làm thế nào?" Hòa sơn trưởng nghiêm mặt hỏi.
Dạ Dao Quang liền nhìn Ôn Đình Trạm, Ôn Đình Trạm nhân tiện nói: "Trò hy vọng sơn trưởng tìm ra nguyên do, lệnh cho toàn bộ học sinh ba ngày này không được rời học viện." 
"Điều này không khó, nhưng ngược lại chuyện này là cớ làm sao?" Hòa sơn trưởng nói.
"Văn Du gặp được nữ quỷ ở bên ngoài, tiểu Khu từng nói học viện chính là vị trí chính khí, không phải nơi nữ quỷ dễ dàng càn rỡ. Vì vậy trò suy đoán chỉ sợ mấy học trò kia cũng gặp được nữ quỷ ở ngoài học viện. Nhưng nữ quỷ để mắt tới học sinh của học viện là thật, vì vậy trò hy vọng sơn trưởng lấy an nguy của học sinh làm trọng." Ôn Đình Trạm giải thích.
Ánh mắt Dạ Dao Quang bỗng nhiên sáng ngời. Đúng vậy, Văn Du có thể gặp gỡ ở bên ngoài, nói không chừng ba người này cũng là gặp gỡ ở bên ngoài, dù sao bọn họ cũng không ở học viện hơn một tháng. 
"Chỉ cần như vậy?"
"Chỉ cần như vậy." Ôn Đình Trạm gật đầu.
"Việc còn lại cứ giao cho trò cùng tiểu Khu, chúng trò tất nhiên sẽ hành sự cẩn thận, không để đồng sinh của học viện phải sợ hãi." 
Hòa sơn trưởng gật đầu hài lòng cho phép.
Ôn Đình Trạm đưa Dạ Dao Quang rời khỏi nhà của Hòa sơn trưởng, bọn họ cũng không về học xá của mình. Dạ Dao Quang nhìn hướng đi này không thể không hỏi:
"Trạm ca, bây giờ chàng muốn đi đâu?" 
"Đi tìm nữ quỷ." Ôn Đình Trạm cười nhạt.
"Chàng biết nữ quỷ ở chỗ nào sao?"
"Nếu ta đoán không lầm, tối nay nàng có thể tìm được nữ quỷ." 
Dạ Dao Quang nghe nói liền để Ôn Đình Trạm tùy ý dẫn đường, thật không ngờ Ôn Đình Trạm lại dẫn cô tới sông Tương Tư, cô vỗ trán một cái: "Sao muội lại mù quáng như vậy nhỉ, nếu nữ quỷ này thực sự lẩn trốn ở học viện, vậy tất nhiên là học viện nữ."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.