“Thế này thì ta lời to rồi.” Trước mặt nhiều người như vậy, nếu cô không nhận thì sẽ trở nên lúng túng mất. Vả lại cô nghĩ, chẳng những Phó gia không phải loại có tiền không trả, mà còn tặng thêm một miếng bánh lớn. Nhưng dựa trên giá trị quyền lợi mà nói, cô giúp một nhà Phó gia kéo dài phú quý thì một căn nhà ở nam viên không cách nào sánh được.
“Dạ cô nương không ngại thì tốt rồi.” Phó Khang Thành chắp tay, lui về sau Chử đế sư.
“Hôm nay, ta tới đây để từ biệt với đại sư. Nán lại nới này đã lâu, cũng nên quay về nhà rồi.” Sau đó Chử đế sư nói.
“A di đà phật, hôm nay là ngày may mắn, đế sư có thể xuất hành.” Nguyên Ân đại sư nhắc nhở.
Chử đế sư chắp tay lễ Phật với Nguyên Ân, sau đó đứng lên nói với Ôn Đình Trạm: “Lão phu chờ cậu ở Đế kinh, cam tâm tình nguyện đến bái lão phu làm thầy.”
“Đế sư lên đường bình an.” Ôn Đình Trạm lễ độ nho nhã nói.
Chử đế sư lại càng nở nụ cười tán thưởng, sau đó quét mắt một vòng trên người Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang, không nói thêm lời nào dẫn Phó Khang Thành và Chử Hựu rời đi.
“Trạm ca, hay chúng ta cũng về đi?” Dạ Dao Quang quay đầu lại hỏi.
“Hay tiểu hữu ở lại thêm một ngày nữa đi.” Ôn Đình Trạm chưa kịp mở lời thì Nguyên Ân đã nói trước.
“Ái chà, lão hòa thượng lại có khách tới cửa. Được được, vậy ở lại thêm một ngày.” Dạ Dao Quang cười híp mắt nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-phi-thien-ha/279416/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.