Chương trước
Chương sau
“Hắn là hoàn thành sứ mệnh bệ hạ giao cho hắn mà thôi.” Ôn Đình Trạm cười lắc đầu, “Bệ hạ ban hôn hắn cùng cô nương nhà Vinh gia, nàng cho rằng bệ hạ làm sao biết được Bình Quận vương cùng Nam Cửu vương cấu kết?”
“Muội vẫn luôn nghĩ bệ hạ nhận tin từ chàng.” Dạ Dao Quang vừa biết Hưng Hoa đế biết Bình Quận vương cùng Nam Cửu vương cấu kết, ở trong cung cố ý thiết kế Bình Quận vương thực tế là công lao của Đơn Cửu Từ.
“Không phải từ đầu ta, ta tất nhiên sẽ không cần xuất hiện.” Ôn Đình Trạm khẽ cười nói, “Tháng ba này, Đơn Cửu Từ cưới Vinh Mạt Y nhưng không nhàn rỗi, chẳng những làm tê chân Nam Cửu Vương, sau đó nhanh chóng biết Nam Cửu Vương cùng Bình Quận Vương cấu kết. Nguyên bản Nam Cửu Vương là để cho Phúc An Vương lên kế hoạch, người phát động cung biến vốn dĩ là Phúc An Vương, Bình Quận Vương là người bình loạn, do đó thuận lý thành chương khống chế hoàng cung, nhưng lại bị Đơn Cửu Từ bày sang hướng này.”
“Nhưng bên ngoài loan truyền chính là Bình Quận Vương tạo phản….” Dạ Dao Quang đột nhiên có chút không rõ, nếu việc xảy ra có biến, như vậy Nam Cửu Vương vì sao vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch ‘Thanh quân’?.
“Kỳ thật tin tức bá tánh biết được cũng có sai lệch, trong cung sự thật là Phúc An Vương hợp tác trung thư lệnh cưỡng bức bệ hạ nhường ngôi, Bình Quận Vương biết dược Phúc An Vương lòng lang dạ thú, dẫn người hùng dũng qua cửa cung đi cứu giá. Nhưng Phúc An Vương cùng bệ hạ chính là đóng một vở kịch, Bình Quận Vương tất nhiên dễ dàng xâm nhập qua cửu cung, bắt lấy hoàng thành trước tiên, Bình Quận Vương nói ra là xin chi viện, nếu không như thế nào để ngày sau trấn an quần thần triều đình? Cho nên hắn trước tiên phát ra tín hiệu cho Nam Cửu Vương, Nam Cửu Vương cùng quân mạn sườn lập tức công hướng Đế Đô. Nhưng hắn vừa mới phát binh, cờ hiệu Thanh quân mới vừa được dựng lên, Bình Quận Vương đã bị chế phục. Bệ hạ tự mình ra mặt, bệ hạ nói ai là người tạo phản, còn có người nào có thể dị nghị? Ôn Đình Trạm tinh tế giải thích cho Dạ Dao Quang, “Thời điểm tin tức Bình Quận Vương tạo phản truyền tới Vân Nam, đại quân Nam Cửu Vương đã bị tổng đốc Vân Quý dùng thế lực bắt giữ, đến nỗi Vân Quý tổng đốc, người này….. cùng ta không có nửa điểm quan hệ, là Nam Cửu Vươngtự mình đi tìm Nhạc Thư Ý tiến cử, là Đơn Cửu Từ phí không ít tâm tư tìm được tổng đốc Vân Quý, tiến cấp Nam Cửu Vương.”

“Cho nên, Nam Cửu Vương là tự đào hố chôn mình?” Dạ Dao Quang nhướng mày, cũng chính là, sự tình Vân Nam bên kia, Hưng Hoa Đế một chút đều không nhìn ra dấu vết còn lại của Ôn Đình Trạm? Nếu như thế này còn tốt, “Vậy còn Thanh Hải, chàng nhận Ngạn Bách làm đồ đệ, cho dù Hoàng Nhận không có nhi tử, nối dõi coi trọng chất nhi, bệ hạ cũng không đoan kỵ sao?”
“Ha ha ha ha….” Ôn Đình Trạm buồn cười nói, “Dao Dao, Ngạn Bách rất nhanh chẳng những là đồ nhi của ta, mà còn là con rể Đan gia, đây là một bước đi hay của bệ hạ. Sớm giữa tháng bảy này, Đơn Cửu Từ cùng Nam Cửu Vương, còn có Hoàng Kiên cũng đã định xuống việc hôn nhân của Ngạn Bách cùng Đơn cô nương, thiếp canh cũng đa trao đổi.”
“Thiếp canh đã trao đổi?” Dạ Dao Quang ban đầu có chút tức giận, bởi vì Hoàng Ngạn Bách là người nhà bọn họ, nàng thế nhưng hoàn toàn không biết tình hình. Chợt suy nghĩ, Đơn Ngưng Oản là người Đơn gia, Hoàng Ngạn Bách là người Hoàng gia, hai nhà theo lệnh cha mẹ, lời người mai mối, chẳng qua là đính việc hôn nhân, lại không phải chính thức đại hôn, việc đâu cần thiết phải thông tri cho sư phụ là Ôn Đình Trạm? Sư phụ cho dù tôn kính, nhưng cũng là người ngoài, “Cho nên, bệ hạ cũng hướng Ngạn Bách trở thành người nối nghiệp Hoàng Nhận?”
Đến lúc đó hai gọng kìm kiềm chế, Đơn Cửu Từ chính là Hưng Hoa Đế tạo ra đối thủ cạnh tranh lớn nhất cho Ôn Đình Trạm, ngày sau Tiêu Sĩ Duệ đăng cơ, cùng Ôn Đình Trạm hai bên. Hoàng Ngạn Bách dưới tình huống ấy, ngược lại là không giúp đỡ bên nào, một lòng làm tốt việc của mình, bởi vì hắn có hơi dị động cả hai cũng đều sẽ biết, bệ hạ cũng không lo lắng Hoàng Ngạn Bách có dã tâm giống Hoàng Kiên.
“Mọi người cứ như người thành tinh.” Bước cờ này tính kế các mặt, Dạ Dao Quang nhịn không được duỗi tay nhéo má Ôn Đình Trạm, “Còn chàng là quái nhân!”
Những việc này hắn đều đã rõ ràng, có thể nói Hưng Hoa Đế hiện tại cũng dựa theo bàn cờ hắn bày ra.
“Nếu không có phu nhân, ta cũng không thành quái nhân được.” Ôn Đình Trạm không phải khen tặng Dạ Dao Quang, mà là dưới vô số ánh mắt chuyên chú nhìn hắn, cho dù hắn thông tuệ vô song, nhưng nhân tâm khó khống, rất nhiều chuyện nếu không có Dạ Dao Quang hỗ trợ, gặp phải hai người thông minh như Đơn Cửu Từ cùng Hưng Hoa Đế, hắn cực kỳ khó làm được thập toàn thập mỹ.
Lấy ví dụ sự tình Hoàng Ngạn Bách, nếu Hoàng Ngạn Bách không phải thay đổi bản thể, Ôn Đình Trạm căn bản cũng không thể tin tưởng, đặc biệt sau khi Hoàng Ngạn Bách cùng Đơn gia liên hôn, quân quyền Thanh Hải hắn nhiều nhất là không cho rơi vào tay Đơn gia, nhưng tuyệt đối không dám không kiên nể gì mà nắm vào tay.

Dạ Dao Quang chợt cảm thấy ngọt ngào, nở ra nụ cười tươi đẹp như ánh mặt trời: “Chúng ta là phu thê, chí thân phu thê.”
Ôn Đình Trạm không nói gì, đôi mắt khuếch tán sự ấm áp, đem Dạ Dao Quang ôm vào trong lòng.
Có nhiều lúc không cần phải nói nhiều, tâm ý của bọn họ, bọn họ đều minh bạch. Thế nhân cực kỳ hâm mộ cách hắn bao bọc nàng như châu báu, nhưng không một ai biết, hết thảy của hắn đều do nàng thành toàn.
Hai người ôn ôn nhu nhu cùng nhau tới trưa mới rời khỏi ổ chăn ấm áp. Sau khi dùng bữa trưa, Diệu Tinh liền sốt ruột tìm tới cửa, nói thẳng vào chủ đề với Dạ Dao Quang: “Ta tới lấy Kim liên tử.”
Dạ Dao Quang đã sớm chuẩn bị tốt, từ trong tay áo lấy ra một bình sứ nhỏ: “Kim liên tử ở bên trong, ta rất muốn biết, ngươi muốn tẩy đi tội nghiệt gì?”
“Ai da, ta thật xui xẻo, gặp gỡ một thân hình dính đầy tội nghiệt. Nếu ta chiếm xác của hắn, được chỗ tốt, lại có thêm một thân bản lĩnh, cũng không thể chỉ biết chiếm tiện nghi, tất nhiên tội nghiệt của hắn cũng phải chấp nhận.” Diệu Tinh nói với Dạ Dao Quang.
Đây là lựa chọn dùng Kim Liên tử tinh lọc tội nghiệt Huyết Ma của hắn?
Dạ Dao Quang suy nghĩ cân nhắc nói: “Diệu Tinh, nhớ kỹ những lời ngày đó ta nói với ngươi trong nhà lao, giết người so với cứu người đơn giản hơn rất nhiều, thành ma so với thành Phật cũng như thế, ta hy vọng ngươi không cô phụ cơ hội này.”

Trên người Diệu Tinh có tội nghiệt, Kim Liên tử của Dạ Dao Quang đáng quý, cũng không tính toán sẽ cho hắn viên thứ hai. Hắn lại là Huyết Ma, hồn thể thị huyết giống như sự cường đại của sinh linh tu luyện, Dạ Dao Quang cũng lo lắng hắn sẽ bất chấp tất cả.
“Ngày sau như thế nào ta không dám cam đoan với ngươi, nhưng ta hiện tại không muốn làm người xấu.” Diệu Tinh giương lên một nụ cười, “Tuy rằng ta đây được thân thể trọng sinh, nhưng thần hồn là bất diệt, ước định cùng phu quân ngươi….. Bất quá, các ngươi ngàn vạn đừng để ta nắm được cơ hội giải trừ khế ước này.”
Nói xong, Diệu Tinh liền biến mất trước mặt Dạ Dao Quang.
“Yên tâm đi, Dao Dao, ta sẽ không cho hắn cơ hội này. Kỳ thật nếu hắn có tâm hướng dương, chúng ta vì sao không tin hắn một lần?” Ôn Đình Trạm nắm lấy bả vai Dạ Dao Quang, đem nàng ôm vào trong lòng nói.
Hít sâu một hơi, Dạ Dao Quang mới đáp: “A Trạm, muội nghĩ muội có thể buông bỏ thành kiến với ma, thế gian này vạn vật sinh linh đều có tốt cùng xấu, muội cũng không nên cố chấp.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.