Tuy là truyền đến từ chỗ rất xa, nhưng sắc mặt Trần Mặc vẫn thay đổi trong nháy mắt.
Lực lượng linh dị đang kéo tới phía mình.
Nhìn tủ đồ trước mắt, đột nhiên trong đầu Trần Mặc toát ra một ý nghĩ.
Có thể thừa dịp âm thanh kia còn chưa đến gần mình, mình trốn vào trong tủ đồ, không phải thông qua khe hở trên cửa tủ là đã có thể nhìn thấy diện mạo thực sự của con lệ quỷ này hay sao.
Nhưng nếu làm như vậy có độ phiêu lưu quá lớn, nào ai biết lệ quỷ có thể phát hiện chỗ anh ẩn thân hay không.
Cộp cộp, cộp cộp. m thanh như có như không vì đến gần hơn mà dần trở nên rõ ràng.
Đúng lúc này, Trần Mặc nhìn qua cửa sổ thủy tinh của phòng nghỉ, đột nhiên nhiên thấy được một chuyện làm cho anh rợn cả tóc gáy.
Cuối hành lang, không biết từ nơi nào tỏa ra một làn sương mù màu xám đang cuồn cuộn vọt tới phía mình, nó dần dần chiếm cứ không gian chung quanh, mà âm thanh cộp cộp anh nghe được kia chính là từ trong làn sương mù kia truyền ra.
Mà bệnh viện ban đầu người đến người đi, ồn ào náo nhiệt đã chẳng biết từ lúc nào đã không còn một bóng người.
Trong đầu Trần Mặc bỗng hiện lên một cảm giác mơ hồ.
Anh không thể trốn ở chỗ này.
Không thể để làn sương mù màu xám quỷ dị kia bắt được.
Chạy mau! Nhân lúc sương mù màu xám còn chưa kịp bao phủ toàn bộ hành lang, bỗng Trần Mặc kéo cửa phòng nghỉ ra, lao ra khỏi phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-dam-radio/3763721/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.