*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
【Cậu đã có nhà】
o
Nhưng ánh sáng do đá trắng và giấy khắc văn tỏa ra chỉ duy trì chưa tới mười giây thì thình lình lụi tắt. Lục Hào ngừng động tác niệm chú văn, cậu thở chậm, vẻ mặt hơi trắng bệch, cơ thể lảo đảo.
Hai tay Huyền Qua ổn định người cậu, “Mèo con?”
“Nơi này xác thực giấu đồ, em có thể cảm giác được.” Lục Hào nhìn mặt đất, trán cậu rịn ra một lớp mồ hôi, da càng tái hơn nhưng ánh mắt rất sáng. Cậu dựa đầu vào vai Huyền Qua, còn tiện thể quẹt mồ hôi, “Em nhất định sẽ tìm ra.”
Tuy Huyền Qua luôn tỏ vẻ không để ý đến quái bàn, nhưng không tìm được quái bàn Lục Hào cứ thấy lòng không yên.
Nghỉ ngơi mười phút, Lục Hào lại kiểm tra lần nữa, phát hiện đá trắng và giấy khắc văn vẫn hoàn hảo như cũ thì nói với Huyền Qua, “Cấm chế nơi này mạnh quá, anh lại cắn em cái nữa, em mượn sức mạnh từ Ly Hỏa Phù Minh bàn.”
Huyền Qua nhìn dấu răng trên vai Lục Hào, vết máu đã đông nhưng tương phản với làn da trắng nên nom vô cùng gai mắt, “Còn đau lắm không?”
“Không đau lắm đâu.” Lục Hào lắc đầu, nhìn vào mắt Huyền Qua, “Anh cắn nhé, được không anh?”
Biết Lục Hào bắt chước mình, Huyền Qua bật cười nhéo chóp mũi cậu, “Em đấy.”
Cơn đau trên vai vô cùng rõ rệt, Lục Hào vô thức nhắm mắt lại, dần dần cảm giác có hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-ban-cua-toi-thanh-tinh-roi/1323234/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.