【Thật sự sẽ có người đi vào】
o
“Quay lại? Cái nhà chân giò kho ấy ở ngay phía sau hả? Nãy ta vừa từ bên đó qua, sao lại không thấy——“
Chung Hoài Nam quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy tiểu đồ đệ đi về phía mình. Anh ta mặc áo khoác liền mũ màu xám, đôi chân dài, gương mặt cũng rất đẹp trai, chỉ có điều lại lạnh lẽo như đóng băng khiến người ta vô cùng sợ hãi!
Giờ phút này, Chung Hoài Nam cảm thấy cực kỳ may mắn mình bị lạc đường, chưa mua được chân giò kho, không thì đúng là bắt được cả người lẫn tang vật! Ông đứng thẳng lên, trong đầu vẫn đang xoắn xuýt, không đúng, dùng bắt được cả người lẫn tang vật có vẻ không thích hợp thì phải?
“Tiểu đồ đệ, đúng là khéo quá! Chúng ta lại gặp nhau ở đây!” Chung Hoài Nam vẫy tay, cơ mà sợ lạnh nên nhanh chóng đút tay về lại túi, ông cười híp mắt, “Con tới tìm bạn chơi hả? Thế các con chơi đi, ta đi trước ——“
“Con tìm người.” Dư Trường Sinh đứng cách sư phụ mình hai bước rồi chào Lục Hào.
“Tìm ta à, ha ha ha.” Chung Hoài Nam giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, diễn xuất hạng nhất, “Tiểu đồ đệ lớn rồi, đừng dính sư phụ thế, sư phụ cũng rầu lắm.”
“Chân giò kho đầu cầu, ở tiệm hoa người đi qua, rẽ phải, một trăm mét”
“Thế sao ta lại không thấy?” Sau khi thốt ra, phát hiện mình bị bại lộ, Chung Hoài Nam cảm thấy rất đau lòng——tí nữa thôi là mua được rồi!
“Và, người lái xe đi à?” Câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-ban-cua-toi-thanh-tinh-roi/1323228/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.