【Chỉ cảm thấy hứng thú với Lục Hào】
o
Nghe câu trả lời của Chung Hoài Nam, mặc dù vai vế không phù hợp nhưng Lục Hào cứ cảm giác đối phương tủi thân, thế là đưa hộp gỗ qua, “Tiền bối Chung, ngài muốn xem không ạ?”
“Xem xem xem!” Mắt Chung Hoài Nam sáng lên, vội vàng nhận lấy còn nói, “Vậy sao được?” Nhưng mà đồ Lục Phụ Huyền và Tiêu Sênh để lại cho con trai chắc chắn là đồ tốt! Mở mang tầm mắt mở mang tầm mắt!
Ông vui tươi hớn hở, nhưng nhìn kỹ nhiều lần cũng không nhìn ra được là cái gì, chau mày, thấp giọng lẩm bẩm, “Cái thứ này, chắc không phải đá cuội Lục Phụ Huyền nhặt bừa ven đường, đánh bóng ra đấy chứ? Còn đánh bóng đến trơn nhẵn…”
“Ngài cũng không nhìn ra ạ?” Tuy không biểu hiện ra ngoài, nhưng trong lòng Lục Hào vẫn hơi thất vọng.
“Nhìn không ra, song bọn ta làm phong thủy, giỏi nhìn khí hơn các cháu xem bói, tuy không biết đây rốt cuộc là cái gì nhưng chắc chắn là thứ tốt.” Chung Hoài Nam trả lại chiếc hộp, “Song, cho dù không biết là gì thì vẫn nên nhận, tấm lòng của cha mẹ mà.”
“Vâng.” Lục Hào tháo sợi dây trên cổ tay ra, xuyên cùng với viên đá kia, sau khi cố định thì đeo lại.
Thấy vẻ mặt Lục Hào nghiêm túc, Chung Hoài Nam tự giác biểu hiện tốt đẹp lại rung chuông kêu phục vụ, định bụng gọi thêm đồ ăn, “Phục vụ, làm phiền thêm một phần thịt kho tàu ——“
“Sư phụ”
“Nước luộc bắp cải!” Chung Hoài Nam suýt nữa cắn đứt răng hàm, chờ phục vụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-ban-cua-toi-thanh-tinh-roi/1323224/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.