【Khiến người sa vào cõi mộng】
o
Bảy giờ.
Trời đã tối, đèn đường không sáng lắm, mấy người trốn trong cái bóng phía sau đại thụ, đang quan sát tình huống.
Lục Hào cẩn thận nhìn ra phía hồ, lại quay về, hà hơi vào lòng bàn tay, “Bảo vệ mặc đồng phục, chừng hai mươi bước một tốp.”
Đang nói, tay của cậu được Huyền Qua nắm lấy nhét cùng vào trong túi. Tay của đối phương ấm hơn tay cậu nhiều lắm, chỉ trong chốc lát lòng bàn tay đã bắt đầu nóng lên.
Tiết Phi Y bọc tinh bàn trong áo, yên lặng để tay vào túi, cảm thấy túi hơi trống. Anh thở dài nhìn trời, “Chả nhẽ họ không lạnh? Không đói bụng? Không mệt? Trong nhà không có ai chờ ăn cơm chắc?”
“Có vẻ là thế.” Lục Hào lấy làm lạ, “Tại sao chúng ta không qua thẳng đó?”
“Tiểu Lục Hào nè, suy nghĩ này của em nguy hiểm lắm á! Bởi vì, nếu chúng ta trực tiếp đi qua bảo, đồng chí à, bọn tôi là thầy xem bói chiêm tinh xem phong thủy, đặc biệt tới để giải quyết chuyện này. Khỏi cần đoán, đêm nay chúng ta sẽ trải qua trong đồn cảnh sát.”
Dư Trường Sinh bổ sung, “Lý do, thực hiện hành vi mê tín.”
Hai người coi bộ đều rất có kinh nghiệm.
Thế là đành phải chờ tiếp.
Tiết Phi Y lạnh đến giậm chân, đề nghị, “Đêm dài đằng đẵng, chúng mình tìm chuyện để làm đi.”
Trải qua bàn bạc, cuối cùng bốn người lấy điện thoại ra cùng làm một ván game mạt chược online, mở một phòng, chơi mạt chược trong gió lạnh.
“Game này cũng được phết đấy chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-ban-cua-toi-thanh-tinh-roi/1323220/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.