【Kính mờ】
o
Ăn xong cơm tối ở khách sạn, đi thang máy về phòng, Huyền Qua cầm thẻ mở cửa, bên trong không rộng lắm, chỉ có một chiếc giường đơn cùng với một cái bàn để đồ.
Huyền Qua theo vào phía sau Lục Hào, “Mấy ngày nay thành phố C đang mở hội chợ giới thiệu sản phẩm thương mại, khách sạn thiếu phòng, hai chỗ xem trước đó đều hết, nhưng mà số hên nên khi tôi tới thì đúng lúc khách sạn này có người hủy đặt phòng.” Hắn tiện tay thả đồ xuống, “Ở tạm một buổi chiều vậy.”
“Thế này là tốt lắm rồi.” Lục Hào mở cửa sổ, hít thở không khí trong lành, giục, “Anh đi tắm mau đi, ban nãy trên đường quần áo anh ướt nhẹp cả rồi.” Xong còn kéo rèm cửa, trong phòng tối đi.
Huyền Qua tìm quần áo tắm rửa, vào phòng tắm, bật đèn sưởi.
Lục Hào sửa sang đồ đạc một lúc, tầm mắt lơ đãng lướt qua hướng phòng tắm, đột nhiên bất động.
Cửa kính phòng tắm là kính mờ.
Phòng không lớn, giữa phòng tắm và giường chỉ dùng kính mờ để ngăn ra, bên trong bật đèn sưởi vàng ấm, thế nên cậu ở ngoài có thể thấy được bóng dáng mờ mờ của Huyền Qua.
Cánh tay thon dài giơ lên, áo cởi để sang một bên, cơ bắp nơi bả vai gồ lên hết sức rõ ràng. Nhấc chân, quần cũng cởi ra, hai chân thẳng tắp. Chắc là do phải đi mở vòi nước, Huyền Qua xoay người, rướn về phía trước——lúc này Lục Hào không thể tránh được mà nhìn rõ ràng hình dáng.
Cậu vô thức nhìn thêm, hoàn toàn so sánh theo bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quai-ban-cua-toi-thanh-tinh-roi/1323201/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.