Chẳng phải anh ta đang ở Cam Túc ư? Sao nhanh như vậy đã trở về rồi?
Hai mắt Lưu Y mở lớn, đồng tử cũng to ra, cô bắt đầu cảm thấy mỗi tấc trên cơ thể bắt đầu chuyển lạnh theo từng bước di chuyển của Quách Tử Tôn.
Ánh mắt điềm tĩnh nhưng lạnh lùng đó đang chĩa thẳng về phía cô, cứ như thể anh ta biết rõ ẩn sau chiếc mũ này là ai vậy.
“Tôi nhắc lại, yêu cầu cô xuống xe và xuất trình giấy tờ.”
Vốn đã không có ấn tượng tốt với cô nên viên cảnh sát cũng mất đi chút kiên nhẫn cuối, lớn giọng ra lệnh.
Lưu Y hít vào một hơi thật sâu, sau đó nghiêng đầu nói với Thiên Thành: “Xuống xe!”
“Sao cơ?”
“Tôi nói anh xuống xe!” Cô lạnh lùng nhấn mạnh lần nữa.
Thiên Thành cho rằng cô muốn phối hợp cùng viên cảnh sát nên ngây thơ “à” một tiếng rồi gật đầu: “Tôi hiểu rồi!” Sau đó nhanh chóng bước xuống, đứng dẹp sang một bên.
Lưu Y nhìn viên cảnh sát, ngữ khí kiên định:
“Anh cảnh sát! Người giao lại cho anh.”
Dứt lời, cô mạnh tay đẩy kính chắn xuống, sau đó rú ga thực hiện một pha quay đầu hoàn hảo, chỉ trong tích tắc chiếc xe phóng đi trước sự ngỡ ngàng của hai người đàn ông.
Thiên Thành lần nữa bị Lưu Y bỏ rơi, khiến tâm trạng trở nên đờ đẫn, anh vẫn không thể tin bản thân có ngày lại bị một cô gái đối xử tàn nhẫn đến như vậy.
Viên cảnh sát cũng chẳng khá hơn, hai tay luống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-thong-linh-nha-ngai-co-soi/3079102/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.