Nghe thấy vậy cả đám người bọn họ mới vội vã quay đầu, toan định bỏ chạy thì bất ngờ mấy cái bóng đen từ phía sau lao vụt tới, Quách Tử Tôn nhanh như cắt kéo Lưu Y ôm chặt vào lòng, tránh cho cô bị một phen va chạm. 
Đám người hỗn loạn ngã xuống, âm thanh la hét ồn ào cùng tiếng nước bì bõm theo đó tạo thành những tiếng động khó nghe. 
Ngô Khiêm rọi đèn một lượt, phát hiện ra đó chính là Bắc Thần và Hoạ Tuyết cùng hai gã đàn em thân cận của hắn. 
Mặt mày ai nấy đều không còn một chút huyết sắc, thân mình không ngừng run rẩy giống như là vừa bước ra từ quỷ môn quan vậy. 
Vừa rồi do mải quyết đấu với con nhện cái mà bọn họ đều quên mất sự hiện diện của đám người này, bây giờ bất ngờ đụng mặt, lại nhìn thấy dáng vẻ thảm hại đó khiến ai nấy đều không tránh khỏi kinh ngạc. 
Trong khi mọi người còn đang tự đặt câu hỏi thì Quách Tử Tôn phản ứng nhanh hơn cả, hắn lập tức buông eo Lưu Y ra, hung dữ bước tới nắm chặt lấy cổ áo của Bắc Thần, rồi liên tiếp tung những cú đấm như thép vào mặt hắn. 
Vừa rồi hắn đã kịp nhìn thấy đám bọn chúng từ hướng cửa mộ chạy ra, chắc chắn trong lúc hắn và đội quân của mình đang liều mạng giết con quái thú thì tên Bắc Thần này đã làm ra chuyện xấu xa gì đó. 
Lúc đến đây hắn đã quan sát kĩ và cho Uri điều tra, phát hiện ra bề mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-thong-linh-nha-ngai-co-soi/3078895/chuong-122.html