Edit: Shin
Quách Tề Ngọc lo lắng đề phòng chừng mấy ngày, nhưng Long Chấn không còn xuất hiện nữa.
Quách Tiểu Bắc không nhắc lại việc này nữa, điều này làm hắn thả lỏng không ít.
Khi chị Mã trở về, hiếm khi thấy chị ấy cầm một bao đồ đặc sản địa phương đưa cho hắn, “Tiểu Quách, thịt bò này ăn không tệ lắm em đem về khi buồn miệng đem ra ăn vặt!”
Quách Tề Ngọc cảm ơn, sau đó giao món nợ chị Mã nhìn một lần, không sai lầm gì, lại phóng đại nói: “Học được kế chính là không giống nhau, món nợ này làm được thật thiết thực.”
Sau khi kết toán xong Quách Tề Ngọc cầm tiền trở về nhà, Quách Tiểu Bắc hiện tại đang ôn tập đề, hắn chuẩn bị mua móng heo về hầm cách thủy.
Cầm bịch móng heo, vừa mới tra chìa khóa mở cửa, cửa liền mở ra, Quách Tiểu Bắc đứng ở cửa liếc mắt nhìn hắn, vừa liếc vừa nhìn bịch móng heo trên tay hắn, ngoan ngoãn chạy vào bếp lấy nồi rửa sạch móng heo.
Quách Tề Ngọc không biết ăn móng heo, nhìn Quách Tiểu Bắc ăn ba khối mới hài lòng uống canh lại gắp thêm một khối cho Quách Tiểu Bắc.
Quách Tiểu Bắc làm thế nào cũng không chịu ăn, trừ phi Quách Tề Ngọc ăn.
Quách Tề Ngọc rất cảm động, lựa qua lựa lại rồi gắp một khối ít nhất đặt ở trong chén, “Rồi đó, ăn đi.”
Khối cuối cùng này là ít nhất, không biết tự lúc nào chui vào bụng Quách Tiểu Bắc.
Quách Tề Ngọc nhìn Quách Tiểu Bắc bởi vì vụ này mà sinh hờn dỗi, cảm thấy trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/79966/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.