Edit: Shin
Mạnh Tiếu Ngạn đến, Thừa Ân là bé phấn khích nhất.
Bé con ở trong phòng nhảy nhót tưng bừng, quấy phá một hồi lâu, mới bị hai người dụ dỗ khuyên đi ngủ.
Hai người trở lại phòng khách, Quách Tề Ngọc lúc này mới cảm thấy hoảng hốt, thu xếp đồ chơi của bé con, thu dọn quần áo ném tán loạn trên ghế sa lông, chính là không nhìn Mạnh Tiếu Ngạn đang đứng trong phòng khách nhỏ hẹp.
Mạnh Tiếu Ngạn vẫn giữ bình tĩnh, vẫn chờ.
Chờ Quách Tề Ngọc không còn gì để thu dọn nữa, đứng ở đằng kia không biết phải làm sao, Mạnh Tiếu Ngạn mới đi tới, từ phía sau lưng ôm lấy nam nhân.
“Tiểu, Tiểu Bắc!” Quách Tề Ngọc sợ hết hồn, liền muốn tránh ra.
Mạnh Tiếu Ngạn đem hắn ôm càng chặt hơn, “Ba ba, con không đính hôn nữa, con đến tìm ba.”
Quách Tề Ngọc không biết nên nói cái gì, giờ khắc này cả người khó chịu – dựa vào trong lồng ngực Mạnh Tiếu Ngạn, trong đầu suy nghĩ lung tung.
Mạnh Tiếu Ngạn ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói: “Ba ba, người không nỡ rời xa con, đi cùng với con đi!”
Mạnh Tiếu Ngạn nói thẳng thừng, đâm trúng tâm tư Quách Tề Ngọc, cũng nói ra ý nghĩ của chính mình.
Quách Tề Ngọc cảm thấy lúng túng, “Không đúng, đây là không đúng…”
“Không đúng chỗ nào?” Mạnh Tiếu Ngạn dụ dỗ từng bước.
Quách Tề Ngọc nhìn cậu, nghiêm túc nói rằng: “Chúng ta đều là nam, ba… ba lại lớn hơn con nhiều như vậy…”
Một tiếng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/2823761/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.