Edit: Shin
Một tuần trước Quách Tề Ngọc bắt đầu cảm thấy là lạ.
Vừa bắt đầu khi chính mình ra cửa, thật giống như phía sau có người, thế nhưng đi hết một con đường, hắn quay đầu lại, đều là những người trẻ tuổi đi làm vội vàng, nếu không chính là bọn nhỏ đi học hay những người già sáng sớm tản bộ tập thể dục.
Sau đó có một ngày, Thừa Ân về nhà đem cặp sách nhỏ giấu đi, Quách Tề Ngọc nhận được tin nhắn của giáo viên, nói là cuối tuần có cho bài tập về nhà, hi vọng phụ huynh đốc thúc hoàn thành.
Hắn để Thừa Ân đem bài tập lấy ra, Thừa Ân nhấc cặp sách nhỏ tiến vào phòng ngủ, ở bên trong mân mê một hồi lâu, mới chậm chạp cầm sách bài tập đi ra, “Cô giáo nói, toán học mỗi ngày phải làm hai mươi câu.”
Quách Tề Ngọc đứng lên, “Ba sẽ không để con làm 21 câu, thế nhưng trước tiên con lại đây, ba có chuyện muốn hỏi con.”
Thừa Ân từ từ đi qua, hết sức không tình nguyện.
Quách Tề Ngọc đem sách bài tập của nó lật qua lật lại, đều là mấy bài tập lần trước, hoàn thành rất chăm chỉ, đều đạt điểm tuyệt đối.
“Trong cặp sách của con đang giấu cái gì?” Quách Tề Ngọc hỏi.
Thừa Ân bĩu môi, “Ba không được mắng con nhé.”
“Ba không mắng con, mau nói đi.”
Thừa Ân lắp bắp nói: “Ngày hôm nay sau khi tan học, có cái anh nào đó chờ con ở bên ngoài.”
“Anh? Anh hàng xóm?”
Thừa Ân lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/2823743/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.