Edit: Shin
Cuối cùng ba mẹ Trịnh Thanh cũng đã tới, nhận lãnh thi thể, máy móc theo sát đúng quy trình.
Toàn bộ hành trình không nói một câu, không nói một lời, tựa hồ đã sớm dự liệu được mọi chuyện sẽ giải quyết như vậy, trầm mặc bình tĩnh.
Cuối cùng Đổng Thành nói còn vài món đồ lưu trữ ở cục cảnh sát, mấy người lúc này mới đi tới cảnh cục.
“Những món đồ này, đều ở nơi đây, các người kiểm tra lại một chút,” Đổng Thành ôm thùng carton đi ra, “Vốn cho rằng có thể giúp anh một chút…”
“Là những thứ này à,” Quách Tề Ngọc nhìn một chút, “Cám ơn cảnh sát Đổng.”
Mạnh Tiếu Ngạn ngó nhìn một chút, thỏa thuận ly hôn cũng nằm ở bên trong.
Mạnh Tiếu Ngạn ôm thùng carton, chậm rãi đi theo sau Quách Tề Ngọc.
Mẹ Trịnh Thanh nói với Quách Tề Ngọc rằng: “Đứa bé này cứ để chúng tôi nuôi nấng, việc này không quan hệ gì với cậu, cậu không cần phải để ý đến nó.”
“Nhưng tôi là ba của đứa bé…”
“Chỉ là trên danh nghĩa, hiện tại không có quan hệ gì đến cậu,” Mẹ Trịnh Thanh thở dài, “Cậu là đứa trẻ tốt, đáng lẽ Trịnh Thanh không nên liên lụy đến cậu.”
“Không, không có,” Quách Tề Ngọc thu liễm mặt mày, “Người cũng đi rồi, ông bà đừng nên hà trách cô ấy nữa.”
Mẹ Trịnh Thanh cười lạnh một tiếng, “Đúng rồi, người cũng đã đi, hai mươi năm tâm huyết trôi theo dòng nước, không cần phải nói tôi làm người hà khắc, tôi sống chẳng dễ dàng gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/2823713/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.