Edit: Shin
Khi Lý Tề Giác nhấn chuông cửa, Mạnh Tiếu Ngạn đang ăn vạ trên người Quách Tề Ngọc, muốn buổi trưa ăn bạch trảm kê.
“Ba đi mở cửa.” Nghe được tiếng chuông cửa, Quách Tề Ngọc đẩy nó từ trên lưng xuống, chạy đi mở cửa.
Mạnh Tiếu Ngạn bị Quách Tề Ngọc đẩy lên trên ghế salông, ngày hôm qua nó bảo quản gia không cần tới nhà, muốn trải qua hai ngày nghỉ ngơi thật tốt.
Sáng sớm Quách Tề Ngọc thức dậy, bận việc chỗ này lại bận việc chỗ kia, không có thời gian dừng lại thì Lý Tề Giác lại tới.
Mạnh Tiếu Ngạn còn không biết Lý Tề Giác đến đây với mục đích gì, không khỏi có chút phỏng đoán.
Kỳ thực nó với Lý Tề Giác không phải là bạn bè tốt lành gì, nhiều nhất chính là anh ta chỉ cho nó một con đường, để Mạnh Tiếu Ngạn đi đến tình trạng này, không thể nói có hối hận hay là không, dù sao con đường này cũng do nó lựa chọn mà đi tới.
Hai người liên lạc lẫn nhau qua lại mấy lần, cũng chưa từng nói mấy câu, đại thể là nó giúp Lý Tề Giác trốn tránh Từ Thủy Hử, vừa bắt đầu nó còn rất tận tâm tận lực, sau đó mới phát hiện chẳng qua hai người này chơi trò tình thú mà thôi.
Lý Tề Giác mỗi lần trốn đi đều một mặt phẫn nộ, trong miệng thốt ra lời thề vĩnh viễn không bao giờ trở lại, thế nhưng quay đầu một cái hai người lại hòa hợp lẫn nhau, mật bên trong tan chảy ra ngoài.
“Đó là đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/2823693/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.